Sarri
Tháng 9/1943, Italy đầu hàng quân đồng minh nhưng lập tức Quốc trưởng Adolf Hitler cho quân Đức tiến vào chiếm lại. Sang năm 1944, Italy chính thức bị quân đội phát xít Đức chiếm đóng sau khi nhà độc tài Benito Mussolini bị lật đổ và bắt giữ.
Trong vòng hai năm, Italy trở thành chiến địa đẫm máu giữa một bên gồm quân phát xít Italy và Đức Quốc xã, bên kia là quân kháng chiến Italy và quân đồng minh.
Vào một ngày mùa thu năm 1944, lực lượng đồng minh xâm nhập Italy từ các căn cứ ở Bắc Phi. Họ không biết quân Đức đã giăng sẵn cái bẫy ở những ngọn núi xung quanh thành phố Florence.
Chân dung quân nhân Mỹ Bill Lanza.
Quân nhân Bill Lanza đến từ Revere, bang Massachusetts (Mỹ) là xạ thủ trong phi hành đoàn 7 người ngồi trên chiếc máy bay ném bom B-25 đi thực hiện nhiệm vụ đánh phá một cây cầu. Chưa kịp thực hiện sứ mạng, chiếc máy bay đã bị không quân Đức bắn hạ, bùng cháy trên không trung.
Bill Lanza thoát chết thần kỳ nhờ những bài học sinh tồn ở trường quân sự. Viên phi công thì không được may mắn như thế, anh đã chết khi máy bay va chạm với mặt đất. Nhưng trước khi qua đời, phi công đã cố gắng để lái chiếc máy bay vào một hẻm núi nhằm tạo thêm cơ hội thoát thân cho những người đồng đội.
Câu chuyện về quá trình chạy trốn của Bill Lanza sau đó được cháu trai John Lanza thuật lại trong cuốn sách mang tựa đề "Vụ bắn hạ ở Italy" xuất bản năm 2010.
Khi chiếc máy bay hạ cánh xuống một bãi đất trống, quân nhân Bill Lanza lập tức bị hai chàng trai trẻ người Italy giữ chặt. Một trong hai người đó là ông Amerigo Sarri, cha đẻ của HLV Maurizio Sarri.
Bill Lanza cùng người đồng đội tên là Todd được đưa đi trốn trong rừng. Khi tình hình đã tạm yên, bộ đôi quân nhân Mỹ được đưa tới gặp Goffredo Sarri, ông nội của Maurizio Sarri, HLV vừa lên nắm quyền ở Chelsea cách đây chưa lâu. Ông Goffredo lấy một ít rượu vang và pho mát mang cho người lính Mỹ, rồi bảo vị quân nhân quay lại rừng tiếp tục ẩn nấp và chờ đợi.
Goffredo Sarri, ông nội của HLV Maurizio Sarri.
Sau khi mặt trời lặn, ông Goffredo đến chỗ hai quân nhân Mỹ đang trốn và đưa họ trở về trang trại sau khi thay một bộ thường phục.
Lanza hồi tưởng: "Khoảng bốn giờ chiều, tôi đang trốn trong rừng và cảm thấy rất thoải mái vì rượu và pho mát rất ngon. Anh ấy (Sarri) tới và mang theo một túi quần áo dân sự rồi nói tôi mặc vào. Bộ đồ quân sự lấm lem bụi đất được thay thế bởi một chiếc áo sơ mi trắng và một bộ vest rất lịch lãm. Tôi đưa cho Sarri bộ quân phục nhưng giữ lại chiếc giày. Sau khi mặt trời lặn, Sarri bảo tôi đi theo anh ấy về nhà. Anh ấy đi bộ trước tôi khoảng bảy mươi mét".
Khi ba người đã gần về tới nhà, bất chợt hai chiếc xe tải của quân Đức đi qua. Lanza và đồng đội phải chạy trốn vào trong một cái hang trên mảnh đất của Sarri. Họ nấp trong đó suốt 65 ngày tiếp theo. Gia đình Sarri hàng ngày mang mỳ ống, bánh mỳ và súp cho những người lính Mỹ.
Bill Lanza hồi tưởng: "Nếu bị bắt, tôi sẽ bị coi như gián điệp, rồi bị tra tấn và giết chết. Còn Sarri, ông ấy có thể bị bắn chết tại chỗ vì giúp đỡ kẻ thù". Bill hoàn toàn biết những rủi ro mà người bạn Italy đã phải đối mặt. "Khi quân Đức bắt gặp dân làng giúp đỡ quân Mỹ, chúng không cần thẩm vấn câu nào cả. Chúng xử tử tại chỗ. Rất nhiều tội ác, chúng đã giết khoảng 200 người bị nghi che giấu kẻ thù", Bill kể.
Phát xít Đức biết những người lính Mỹ đang được dân Italy giúp đỡ, thế nên chúng lùng sục khắp làng trong nhiều ngày. Địa điểm ẩn náu của hai quân nhân Mỹ chỉ cách hang ổ của quân Đức khoảng hơn 1,5 cây số.
"Quân Đức không bao giờ biết tôi ở đây, còn tôi vẫn hàng ngày âm thầm quan sát chúng. Mỗi buổi sáng, từ cửa hang, tôi có thể thấy chúng tập thể dục. Tôi cũng thường xuyên phải nghe tiếng súng máy của quân Đức suốt cả đêm. Chúng có những khẩu súng máy bắn nhanh khủng khiếp, nhanh hơn nhiều so với quân đội Mỹ".
Sau hơn hai tháng kể từ khi các phi công thoát ra khỏi chiếc máy bay bốc cháy, quân Đức từ bỏ việc tìm kiếm và bắt đầu kéo binh lính ra khỏi vùng nông thôn Italy.
Đó cũng là thời điểm Goffredo chuẩn bị cho kế hoạch trốn thoát của hai quân nhân Mỹ.
Ông đã viết một lá thư cho chỉ huy Đức và nói rằng ông sẽ hộ tống một số thợ mỏ ra khỏi thị trấn.
Nhưng tất nhiên, đó không phải là thợ mỏ.
Nhiệm vụ khó khăn nhất với hai người lính Mỹ là băng qua cây cầu bên ngoài ngôi làng bị Đức quốc xã bao vây.
Trang bìa cuốn sách "Vụ bắn rơi ở Italy", thuật lại câu chuyện về cuộc trốn thoát của Bill Lanza.
Lanza hồi tưởng: "Quân Đức không thể làm phiền thường dân nên chúng tôi mặc quần áo bình thường, trông bọn tôi như những người tị nạn. Tuy nhiên, tụi tôi cũng đã trải qua những phút giây cực kỳ hồi hộp khi đi ngang qua những chiếc xe tải của Đức Quốc xã, nơi có những tên lính nhìn chằm chằm vào tôi".
Lanza đặt niềm tin cao độ vào Goffredo Sarri: "Anh ấy không bao giờ làm tôi thất vọng. Về cơ bản, chúng tôi luôn tin tưởng lẫn nhau". Goffredo đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, ông đưa Lanza và Todd đi xa nhất có thể.
Sau khi nấp trong tầng hầm của một nhà thờ với những gia đình Do Thái, bộ đôi quân nhân Mỹ đã được đưa đi an toàn với những người lính Anh.
Bức thư cảm ơn của Tổng thống Mỹ gửi tới Goffredo Sarri.
Sau này, ông Goffredo nhận được một lá thư từ Tổng thống Mỹ Joseph McNarney. Nội dung của lá thư là lời cảm ơn Goffredo vì sự dũng cảm tuyệt vời. Vào năm 2015, HLV Maurizio Sarri cho biết ông nội mình rất hãnh diện về lá thư của Nhà trắng.