5 tháng trước, Tottenham lần đầu tiên góp mặt ở trận chung kết Champions League. Một chiến tích chói lọi trong lịch sử 137 năm tồn tại. Và khi ấy, nỗi lo lắng lớn nhất của Spurs là giữ chân Mauricio Pochettino, kiến trúc sư cho sự trỗi dậy của Spurs, từ một đội bóng tầm trung vươn lên thành thế lực thách thức ngôi vô địch Premier League, đồng thời là một trong hai đội xuất sắc nhất châu Âu.
Giờ thì người ta coi Poch là một kẻ thất bại. Và sau một cuộc họp chóng vánh cùng dòng thông báo trên trang web, ông đã mất việc. Thậm chí những người đứng đầu Tottenham còn không cho HLV 47 tuổi thêm cơ hội ở trận đấu với West Ham vào cuối tuần. Họ nghĩ rằng Pochettino không có khả năng xoay chuyển cục diện đáng buồn của đội bóng, hiện đang xếp thứ 14 tại Premier League.
Một người hùng đã bị ném ra đường như thế đấy.
Vì đâu nên nỗi? Tại vị Chủ tịch đồng bóng Daniel Levy hay đám cầu thủ đã phát chán vì phải làm việc với một vị HLV trong suốt 5 năm? Không, tại Poch. Ông đã trở thành nạn nhân cho thành công của chính mình.
Trước đây Tottenham chưa bao giờ là đại gia ở nước Anh. Họ đã 2 lần vô địch nhưng đó chỉ là thành công thoáng qua, và cũng xảy ra rất lâu rồi, từ thập niên 1950 và 1960. Nên nhớ rằng Huddersfield Town còn vô địch nhiều hơn, thậm chí đội bóng đang chơi ở giải hạng 3 Sunderland còn sở hữu số Cúp nhiều gấp 3.
Trước khi Pochettino đến, trong kỷ nguyên Premier League, vị trí trung bình của Tottenham là 8. Họ chỉ 1 lần dự Champions League và 2 lần cán đích trong tốp 4. Thành tích nghèo nàn của họ khiến xuất hiện khái niệm Spursy, nhằm ám chỉ cho một kẻ thất bại triền miên và chắc chắn không bao giờ có thể cải thiện tình hình.
Mọi thứ thay đổi khi Poch bước vào White Hart Lane. 4 mùa qua, Tottenham là đội ổn định bậc nhất Premier League và tạo dựng vị trí vững chắc trong nhóm 4 đội mạnh nhất Premier League. Vào một số thời điểm Spurs còn có khả năng thách thức ngôi vô địch và khi ở vào tình thế khó khăn nhất, tạo nên kỳ tích lọt vào chung kết Champions League.
Mặc dù Tottenham vẫn chưa giành được một danh hiệu bất kỳ trong thời đại Pochettino, nhưng trong bóng đá, có nhiều thứ còn quan trọng hơn. Điều lớn lao nhất mà HLV người Argentina mang lại là thay đổi tâm lý của CLB. Rũ bỏ sự tự ti và mặc cảm của mọt Spursy, họ bắt đầu chơi với tham vọng, chơi để chiến thắng.
Với tinh thần ấy, cộng thêm lứa cầu thủ tuyệt vời mà Pochettino gây dựng, gồm Jan Vertonghen, Son Heung-min, Harry Winks, Harry Kane và Dele Alli, tất cả đều tin ngày họ sở hữu một chiếc Cúp nào đó sẽ đến.
Than ôi, nó đã không xảy ra bởi mọi thứ bắt đầu đi sai hướng. Thật ra thì mọi đội bóng đều có thể rơi vào tình cảnh ấy, kể cả M.U của Sir Alex Ferguson hay Atletico Madrid của Diego Simeone. Tiếc là Pochettino đã không có được sự ủng hộ mà ông mong muốn. Những người ở Tottenham vốn đã quen sống trên đỉnh cao không chấp nhận thực tế ấy.
Điều này cũng giống như khi Leicester vội vàng sa thải Claudio Ranieri chỉ vài tháng sau chiến tích lừng lẫy vô địch Premier League. Trong bóng đá người ta ít nói chuyện quá khứ, dù là quá khứ vừa mới xảy ra. Còn các Chủ tịch là những kẻ tham lam vô độ. Họ đề ra các tiêu chuẩn luôn cao hơn thực tế và sẵn sàng sa thải các HLV khi cảm thấy các mục tiêu khó đạt được ngay lập tức.
Rồi sau đây ai sẽ làm tốt hơn Pochettino? Như huyền thoại của Totttenham, Gary Lineker đã viết trên Twitter: "Người đưa CLB đến thành công cao hơn mức kỳ vọng đã bị sa thải. Và bây giờ họ đang tìm kiếm một sự thay thế tốt hơn. Chúc may mắn, vì điều đó… không bao giờ xảy ra".
Poch ra đi, không ai biết Tottenham sẽ đi về đâu. Tuy nhiên, sẽ rất ít người ngạc nhiên nếu họ trở lại là Spursy, những kẻ thất bại bền vững.
Bạn nên quan tâm