Sau vài tháng đấu tập với cột đèn ngủ, thực hiện chống đẩy trên giường và đấm bao cát được treo trên một chiếc cây, Brian Jimenez cuối cùng cũng ra mắt sàn đấu, sẵn sàng cho trận đấu đầu tiên trong sự nghiệp.
Màn so tài này được diễn ra tại Mississippi. Lúc này, những gì Brian còn nhớ là cậu đã cố gắng di chuyển và cúi người theo chỉ đạo của HLV. Brian, 13 tuổi, được đánh giá sở hữu những cú đấm tấm. Tuy nhiên, Brian không có nhiều cơ hội thể hiện điều này. Cậu dính phải cú móc vào hàm và bất tỉnh.
"Thực sự nó đã thức tỉnh em. Lúc này, em hiểu mình phải làm gì", Brian chia sẻ.
Khi phải nhận một trận thua tồi tệ ngày ra mắt, bạn lúc này có 2 lựa chọn: bỏ cuộc hoặc nỗ lực gấp đôi. Với Brian, cậu chọn việc tiếp tục. "Em biết bản thân cần phải tập luyện tích cực hơn".
Thất bại là cảm giác không hề dễ chịu nhưng sự thất vọng rồi sẽ qua đi. Brian chuẩn bị bước vào trận đấu tiếp theo. Lần này diễn ra ở Long Island. Đối thủ cậu phải đối mặt lớn hơn một tuổi, xem ra cũng khá đáng gờm nếu nhìn vào màn "biểu diễn" trước trận.
Không khí huyên náo lan sang cả cửa hàng tiện lợi ở trước phòng tập. Nơi đây từng phải đóng cửa vì đại dịch và phải vật lộn với những khó khăn trong thời gian dài. Nhưng rồi, mọi thứ cũng ổn định hơn, cửa hàng cũng mở cửa và Brian được thi đấu.
Dù còn trẻ nhưng Brian đã định sẵn lối đi cho riêng mình. Hai năm trước, cậu được gặp thần tượng, nhà vô địch thế giới Canelo Alvares, người đến phòng gym ở Manhattan nhằm quảng bá cho một trận đấu. Brian cũng thường xuyên xem video thượng đài của Willie Pep, cố gắng học hỏi nhiều nhất kỹ năng của ông.
"Cậu ấy rất quyết tâm", Hernan Santa, người từng là một nhà vô địch nghiệp dư và hiện là HLV của Brian, chia sẻ. "Tôi nghĩ việc được gặp Canelo đã truyền cảm hứng cho cậu ấy. Mọi thứ đều có lý do của nó".
Cha của Brian là nhân viên giữ xe tại một bãi đỗ ông Santa thường xuyên lui tới. Họ quen biết và trở nên thân thiết. Cha của Brian quyết định để cậu tới phòng gym ngay khi tròn 12 tuổi. Chi phí tập luyện sẽ được trừ vào tiền trông giữ xe.
Và cuộc đời của Brian đã thay đổi khi biết tới quyền Anh.
"Mỗi khi được tập luyện, em cảm thấy vô cùng thoải mái", Brian chia sẻ. Cũng giống như cậu bé tập cùng khác, Brian thường thể hiện tốt trong những buổi đấu tập. Tuy nhiên, Santa hiểu rằng ông cần cho cậu học trò của mình trau dồi thêm về chiến thuật, thể chất và cách đọc vị trận đấu.
"Bạn cần phải học kỹ thuật thay vì lúc nào cũng dùng sức. Một khi học được điều đó, cậu ấy sẽ có thể tiến xa bởi sở hữu tiềm năng tốt. Cậu ấy nói với tôi muốn trở thành nhà vô địch thế giới. Tôi trả lời, 'Con cần trở thành nhà vô địch ở sân chơi nghiệp dư trước đã'".
Tại Long Island, Brian đang tìm kiếm chiến thắng đầu tien trong sự nghiệp. Buổi sáng thượng đài, cậu tỏ ra khá lo lắng. Cậu ăn một sữa chua, một quả chuối. Ít lâu sau, cậu bước ra khởi động, cố mường tượng về kịch bản khi lên đài.
"Em đã nghĩ về việc mình sẽ thế nào nếu thua. Cảm giác đó chắc chắn sẽ không vui", Brian nói thêm.
Robby Ball, đối thủ của Brian, hơn tuổi nhưng thấp hơn và sở hữu cơ bắp không bằng. Ngoại trừ hai võ sĩ, tất cả những người có mặt đều đeo khẩu trang. Một số người thì đứng từ xa, ngóng theo kết quả cuộc đấu.
Tiếng chuông bắt đầu vang lên.
Hai tay đấm nhí di chuyển quanh võ đài, bắt đầu tung đòn. Đôi bên đều cố gắng nghiêng người khi đối thủ tung đòn. Kỹ thuật đều khá tốt. Phía bên ngoài, HLV liên tục chỉ đạo học trò trò của mình.
"Giơ cao cánh tay lên!"
"Tiếp tục tung cú thọc vào cậu ta".
"Tấn công luôn nào!"
Màn so tài dự kiến kéo dài 3 hiệp, mỗi hiệp 90 giây. Với những người đang trên sàn, thời gian trôi rất nhanh. Ở thất bại trước đó, Brian đã thi đấu quá bị động và quyết định thay đổi khi gặp Robby. Cả hai đều rất nỗ lực bởi chiến thắng là mục tiêu duy nhất.
Mỗi đòn đánh chính xác sẽ được tính và bảng điểm xuất hiện vào cuối cuộc đối đầu.
Brian đã mất một năm học online vì dịch bệnh. Cũng vì điều này, cậu không thể đến được phòng gym. Tuy nhiên, cậu vẫn không bỏ cuộc, tự chế dụng cụ tập luyện tại nhà. Thi thoảng, cậu có trận đấu tập với chiếc cột đèn. Cậu muốn tận dụng từng giây từng phút để tiến bộ, trở thành một boxer xuất sắc trong tương lai.
Tiếng chuông kết thúc cũng vang lên, không có pha knock-out nào. Trọng tài chính dẫn hai cậu bé ra giữa võ đài, cầm cổ tay để nghe kết quả. Brian hồi hộp. Cậu đã cố gắng tập luyện và thể hiện hết mình trước Robby. Một chiến thắng sẽ giúp Brian có thêm niềm tin cho chặng đường trước mắt.
Nhà thi đấu lắng lại trong ít giây. Và cánh tay của Brian được giơ lên cao.
Nguồn: New York Times.
Bạn nên quan tâm