Trước khi gặp sự cố, Jeans Pierre Adams đã sống một cuộc đời rất hạnh phúc. Trong hồi tưởng của mình về người chồng đáng thương, Bernadette cho biết thêm: "Anh ấy là một người luôn vui vẻ, hay cười, thích pha trò và thích ra ngoài. Anh ấy là một người rất yêu cuộc sống này và luôn được mọi người yêu mến".
Khi bước sang sườn dốc bên kia của sự nghiệp, Adams vẫn muốn tiếp tục gắn bó với trái bóng tròn sau khi giải nghệ trong công tác huấn luyện các cầu thủ trẻ. Vào một ngày tháng 3 năm 1982, Adams đến Dijon để học tập, theo đuổi công việc huấn luyện của mình.
Thời điểm đó, ông mắc một chấn thương dây chằng tưởng chừng như vô hại nhưng rồi những gì diễn ra tiếp theo đó đã khiến phần đời còn lại của cựu cầu thủ Paris Saint-Germain chìm vào bóng tối.
Cuộc sống của Jeans-Pierre Adams và gia đình ông đảo lộn hoàn toàn sau ca chấn thương đứt dây chằng đầu gối. Ngày 17 tháng 3 năm 1982, cầu thủ sinh năm 1948 phải tới Bệnh viện Édouard Herriot ở Lyon (Pháp) để tiến hành phẫu thuật đầu gối.
Sau sai sót nghiêm trọng của bác sĩ gây mê khi tiêm thuốc, ông bị co thắt phế quản khiến não thiếu oxy và tổn thương nghiêm trọng. Jeans-Pierre Adams rơi vào trạng thái hôn mê sâu suốt từ đó đến nay đã 39 năm. Ông không còn có thể đi lại, nói chuyện hay tự vận động cơ thể của mình.
Phải vài năm sau cuộc phẫu thuật ác mộng đó, công lý mới đến với lòng kiên định của bà vợ Bernadette. Nhưng khi tòa xét xử vụ án vào giữa những năm 1990, cả bác sĩ gây mê và thực tập sinh đều chỉ dính án treo và chỉ phải nộp tiền phạt một tháng lương, tương đương 815 USD. Đó là một mức án không thực sự thỏa đáng với những gì các bác sĩ và thực tập sinh này đã gây ra cho gia đình Adams. Tuy nhiên rất may mắn cho Bernadette, bà không bị bỏ lại một mình. Liên đoàn bóng đá Pháp cũng đã giúp đỡ Bernadette rất nhiều.
Hiện Jeans-Pierre Adams đã bước sang tuổi 73. Ông trải qua hơn một nửa cuộc đời trên giường bệnh, trong căn nhà ở miền nam nước Pháp. Thật may, ông có thể tự thở mà không cần đến máy móc. Vợ ông vẫn ngày ngày phục vụ chồng mình suốt gần 4 thập kỷ qua thay vì chấp nhận tắt máy hỗ trợ sự sống của chồng như những gì bà được yêu cầu vào năm 1982. Hai người kết hôn vào tháng 4 năm 1969 và có hai con trai, Laurent (sinh năm 1969) và Frédéric (năm 1976).
Chia sẻ với CNN vào năm ngoái, vợ ông nói: "Không ai lãng quên anh ấy, mọi người vẫn tặng quà cho Jean vào sinh nhật, Giáng sinh hay Ngày của cha. Chúng tôi mua cho anh ấy những chiếc áo phông hay một bộ áo liền quần và tôi vẫn thay đồ cho anh ấy hàng ngày".
"Tôi vẫn trang trí căn phòng của anh ấy thật đẹp. Chẳng hạn như khăn trải giường, rèm cửa với một chút hương thơm. Anh ấy thích mặc đồ của Paco Rabanne nhưng nhãn hiệu này đã đóng cửa nên bây giờ tôi mua cho anh ấy đồ của Dior", vợ ông chia sẻ thêm.
Adams mất đi khả năng chăm sóc bản thân nhưng vợ ông vẫn ở bên cạnh, cho chồng ăn và tắm cho ông ấy. Mối quan hệ của họ là vô cùng khăng khít và bền chặt. Mỗi khi vợ không có ở nhà, những người chăm sóc có thể cảm nhận rõ tâm trạng Adams thay đổi.
Bà giải thích: "Anh ấy thực sự cảm nhận việc tôi vắng mặt. Các y tá nói với tôi rằng, có lẽ Adams vẫn cảm nhận được mọi thứ, cảm nhận âm thanh và giọng nói của tôi".
Bernadette quả thực là một người phụ nữ phi thường và thực sự đáng trân trọng. Bà vẫn hy vọng một ngày nào đó tình trạng của chồng mình sẽ cải thiện một cách thần kỳ.
"Mọi người đều hy vọng anh ấy sẽ thoát khỏi hôn mê. Nhưng thời gian càng trôi qua, nó càng khiến tôi phiền lòng", bà nói.
"Tình trạng của anh ấy không trở nên tồi tệ hơn, vậy ai mà biết được? Nếu một ngày nào đó, khoa học y tế phát triển, thì tại sao lại không? Sẽ có một ngày họ biết cách làm điều gì đó cho anh ấy? Tôi cũng chẳng biết nữa".
Vợ của Adams đang gặp rắc rối với những gì có thể xảy ra trong tương lai gần. Đó là những thắc mắc có thể hiểu được.
"Hãy tưởng tượng nếu tôi chết trước anh ấy thì Jean sẽ ra sao? Anh ấy sẽ chết nếu không được chăm sóc. Anh ấy cần tôi cho ăn và các nhu cầu cần thiết khác. Nếu tôi không thể làm điều đó nữa thì ai sẽ làm?".
"Mọi người muốn tôi phải làm thế nào? Bỏ đói anh ấy và để mặc anh ấy chết dần chết mòn mỗi ngày? Sao tôi có thể làm như vậy?", bà nói thêm.
Thật khó để có thể sống một cuộc đời bi thương như cái cách mà Bernadette đang cố gắng mỗi ngày để ở bên cạnh một người chồng sống thực vật. Còn với chính bà, liệu đã bao giờ bà nghĩ là chồng mình đã chết hay không?
Bạn nên quan tâm