Champions League trở lại, và người Anh sẽ tiếp tục thống trị châu Âu?

THANH ĐÌNH , 14:30 17/09/2019 | Bóng đá quốc tế

Chia sẻ

Premier League đã sống trong thời khác huy hoàng nhất của họ vào tháng 5. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn, một mùa Champions League sắp bắt đầu và họ sẽ lại là những người thống trị châu Âu?

Jose Angel Sanchez, Tổng giám đốc Real từng nói, một CLB phải xem mình như Disney, tức nhà sản xuất nội dung. Trong các năm từ 2014 đến 2018, đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha đã thành công trong việc đó, với 4 chức vô địch, là những người viết ra kịch bản Champions League.

Vào năm 2019, Premier League đã thay Real trong vai trò sản xuất nội dung. Không chỉ ở Champions League, với 3 đội bóng hiện diện ở bán kết và tạo nên trận chung kết toàn Anh, họ còn quá tay sang cả Europa League, với 2 đại diện khác cạnh tranh ngôi vô địch. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử các Cúp châu Âu, một quốc gia có thể tạo nên sự thống trị tuyệt đối đến vậy.

Khi người Anh ở trên đỉnh châu Âu, thật dễ dàng để giải thích. Thành công này là kết quả của sự ra đời của Premier League, giải đấu tiên phong trong việc phát triển thương mại, dựa trên hệ tư tưởng thị trường tự do và toàn cầu hóa.

1050a320-d8ae-11e9-b9e7-665d4a86a3e7

Liverpool trở thành nhà vô địch, đỉnh cao của quyền lực người Anh ở châu Âu.

Nhưng sau đó một câu hỏi nảy sinh, nếu Premier League tốt đến như vậy trong 3 thập kỷ từ khi thành lập, với doanh thu bạc tỷ và thu hút vô số ngôi sao, từ cầu thủ đến HLV, tại sao họ không thống trị châu Âu nhiều như họ có thế, mà chỉ 5 lần vô địch Champions League?

Có rất nhiều lý do, nhưng Champions League là một giải đấu đặc thù, được tạo ra để vinh danh những tinh hoa của châu Âu. Vì vậy, ở đây hiếm khi xảy ra các câu chuyện cổ tích, khi các đội bóng nhược tiểu đột nhiên quật ngã những gã khổng lồ.

Mặc dù khi bắt đầu, tất cả sẽ liệt kê hàng chục ứng viên vô địch và đồn đoán về đội ngựa ô hay các nhân tố gây bất ngờ. Nhưng sự thật, trong sâu thẳm, chỉ một vài cái tên được khoanh vùng là sẽ đăng quang, gồm Barca, Real, Bayern, hay nhóm Big3.

17828570-7406099-image-a-43_1567076537658

4 chiến lược gia của Man City, Tottenham, Chelsea, Liverpool tranh tài ở Champions League 2019/20.

Khá thường xuyên, ba đội bóng này là nhà sản xuất nội dung ở Champions League bởi sự thiếu cạnh trạnh ở giải quốc nội khiến họ có thể tập trung toàn lực cho mặt trận danh giá này. Nói cách khác, cả ba sinh ra để chiến đấu và vô địch châu Âu.

Đây là sự khác nhau căn bản với các CLB Premier League, giải đấu mà các HLV chinh chiến ở đây đều nói rằng việc lọt vào tốp 4 đã được coi là thành công. Vì có quá nhiều thứ phải bận tâm và chọn lựa này đồng nghĩa sẽ mất đi chọn lựa khác, nước Anh không thể duy trì sự thống trị dài hạn ở châu Âu. Thực tế là kể từ khi Premier League ra đời, tiền bạc trở nên dồi dào nhưng tính cạnh tranh cũng tăng lên gấp bội, các CLB xứ sương mù không bao giờ vô địch Champions League 2 năm liên tiếp.

Vậy có nghĩa là, sau khi bất ngờ phá vỡ trật tự của nhóm Big3 ở mùa giải trước, người Anh sẽ lùi về vị trí cũ? Nhất là khi thất bại đã trở thành động lực để Barca, Real và Bayern quyết tâm đòi lại vị thế đã mất. Vào mùa hè, Bayern đã chi ra 141 triệu euro, Barca là 255 và Real, ghê gớm hơn, đã chi ra 305 triệu để tái thiết đội hình.

infographics-of-the-2019-2020-champions-league-group-stages--besoccer

8 bảng đấu của Champions League 2019/20, với 4 đội bóng Anh đều rơi vào bảng dễ thở.

Thật ra thì không chắc. Bởi theo thời gian các đội bóng Anh đã tự nâng cấp bản thân để phù hợp với các đội bóng ưu tú khác ở châu Âu, thậm chí còn vượt lên phía trước với thứ bóng đá hấp dẫn, hiện đại và gây choáng ngợp mà Liverpool, Man City, Tottenham đại diện.

Trong bối cảnh đó, Barca vẫn đang dựa dẫm vào Lionel Messi, Real và Bayern vật lộn với công cuộc làm mới bản thân. Một số đội bóng nổi bật khác, như Juventus, PSG và Atletico cũng có vấn đề của riêng họ để không tạo ra sự ổn định cần thiết.

Premier League có thể tận dụng sự nhiễu nhương này để đóng vai trò những nhà sản xuất nội dung và lặp lại thành công mùa giải trước. Trong trường hợp họ thành công một lần nữa, đó là lúc để khẳng định, kỷ nguyên thống trị lâu dài của người Anh chính thức bắt đầu.