Đến ngày 30/11, Sea Games 30 mới chính thức khai mạc. Tuy nhiên từ ngày 24/11 một số môn đã bước vào thi đấu. Vậy công tác chuẩn bị của nước chủ nhà Philippines hoàn tất hay chưa?
Một tuyên bố từ Ủy ban Thể thao Philippines nói rằng việc nâng cấp Khu liên hợp thể thao tưởng niệm Rizal và Nhà thi đấu PhilSports Arena đã xong. Tất cả đã sẵn sàng cho một kỳ Sea Games bùng cháy.
Thực tế thì sao? Bên ngoài Khu liên hợp thể thao tưởng niệm Rizal vẫn ngổn ngang giàn giáo và vật liệu xây dựng. Sáng nay, 26/11, một công nhân đã rơi từ trên giàn giáo xuống và bị thương nặng.
Nguyên nhân được cho là Richard Delos Santos, 46 tuổi, trong quá trình tháo dỡ giàn giáo đã bị mất thăng bằng, cộng thêm trơn trượt vì ảnh hưởng của cơn mưa hôm thứ Hai. Hiện ông đang được cấp cứu ở bệnh viện Manila. Dường như để thúc đẩy nhanh quá trình, đơn vị thi công thực hiện công việc một cách gấp gáp và bỏ qua vấn đề an toàn lao động.
Bên ngoài đã vậy, khu vực bên trong cũng chẳng khá hơn. Thực tế không có gì gọi là xong ở đây. Như đã thấy trong phòng họp báo của các trận bóng đá vừa diễn ra, quang cảnh thật bừa bộn và tạm bợ.
Giữa những chiếc bàn kê và ghế nhựa xếp chồng đống, trong khi hàng phông bạt dựng lên không đủ để che đi các bức tường gạch tróc lở chưa trát cùng giàn giáo cheo leo. Người ta cũng dễ dàng nhìn thấy những thùng sơn khui dở hoặc đống vật liệu và rác xây dựng.
Bao trùm lên tất cả là bầu không khí thiếu thân thiện của sự ẩm thấp, mặc dù phòng tổ chức họp báo vẫn thông với bên ngoài bởi các ô thông gió, hoặc cửa sổ, chưa được lắp đặt. Trên lý thuyết ở đây có 5 máy điều hòa không khí, nhưng chúng chưa hoạt động. Vì vậy khi khởi động 2 đèn halogen, những người có mặt vô cùng nóng bức và ngột ngạt.
Tình trạng dang dở cũng xảy ra ở khắp nơi. Các địa điểm sẽ diễn ra môn taekwondo và cử tạ chỉ mới được sơn lại, nhưng sàn thi đấu vẫn chưa có. Sân tennis thậm chí còn thảm hại hơn khi vỉa bao quanh chỉ vừa được láng xi măng, và ai đó vô tình dẫm lên, lưu lại những vết chân.
Những đoàn thể thao tham dự Sea Games chỉ biết kêu giời. Họ nói rằng các sân vận động rõ ràng là chưa hoàn thành và đặt câu hỏi, tại sao Philippines lại chuẩn bị tồi tệ đến vậy trong khi ý tưởng của họ là sử dụng Sea Games để quảng bá hình ảnh đất nước và thúc đẩy du lịch?
Chủ tịch Ủy ban Thể thao Philippines, Butch Ramirez giải thích rằng, "việc các địa điểm thi đấu cũ kỹ, thay vì được làm mới, nhằm làm nổi bật yếu tố lịch sử, qua đó truyền cảm hứng và khơi dậy chủ nghĩa anh hùng cho các vận động viên".
Ông Ramirez cũng nói thêm, ban đầu Sea Games 30 dự kiến diễn ra ở Subic và Clark. Tuy nhiên cơ sở vật chất ở đó không đáp ứng các tiêu chuẩn quốc tế nên được rời về đây. "Có thể nói các đơn vị thi công cải tạo đã làm tốt công việc được giao và chúng tôi đã về đích đúng hẹn", Ramirez nói.
Thật ngạc nhiên với khái niệm "về đích" của ngài Chủ tịch. Trong khi đó, các quan chức Philippines vẫn đang đổ lỗi cho nhau vì công tác chuẩn bị luộm thuộm.
Thượng nghị sĩ đối lập Franklin Drilon trách móc Hạ viện vì sự chậm trễ trong việc thông qua ngân sách quốc gia, còn Chủ tịch Hạ viện Alan Peter Cayetano lại nói, chính Drilon đề nghị cắt giảm quỹ cho Sea Games 30 xuống một phần ba để chuyển cho Ủy ban Thể thao Philippines.
Philippines đang tổ chức giải đấu thể thao lớn nhất khu vực theo kiểu chống đối hay họ thực sự gặp khó khăn về ngân sách? Không ai biết. Chỉ một thực tế phơi bày: cho đến nay mọi thứ vẫn bừa bộn và thứ Bảy, Sea Games 30 sẽ chính thức khai mạc.