Vào mùa giải 2009/10, MU mệt mỏi vì bám đuổi Chelsea và có khả năng sẽ mất ngôi vô địch. Sự ra đi của Cristiano Ronaldo đã để lại lỗ hổng không thể bù đắp và Sir Alex Ferguson buộc phải tìm kiếm một sự bổ sung mới trong mùa đông.
Salvador Cabanas là mục tiêu được nhắm đến. Thời điểm đó, Cabanas là anh hùng dân tộc của Paraguay, người chiến thắng sự nghèo khó và vươn lên thành ngôi sao số một đất nước, ghi 6 bàn trong chiến dịch vòng loại World Cup 2010, đồng thời chơi cho đội bóng danh giá Club America của Mexico.
Các giới chuyên gia nhận định, Cabanas là một chân sút toàn diện và nguy hiểm nhất châu Mỹ. Anh có sức mạnh, kỹ thuật, dứt điểm tốt cả hai chân, đồng thời khao khát chiến thắng đến tột cùng. Đó là lý do năm 2007, Cabanas được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất Nam Mỹ.
Salvador Cabanas thời đỉnh cao là tiền đạo nguy hiểm nhất Nam Mỹ.
Theo Cabanas, MU đã đồng ý chi ra 1,3 triệu bảng. Anh sẽ tới Old Trafford để hợp cùng Wayne Rooney và Dimitar Berbatov thành hàng công siêu hạng.
Ở tuổi 29, khoác áo Quỷ đỏ đúng là giấc mơ có thật. Trong lúc chờ đợi ngày lên đường tới Manchester, Cabanas, khi ấy đang trong kỳ nghỉ, đã cùng vợ tới Bar Bar, một hộp đêm chỉ dành riêng cho những người nổi tiếng như Madonna, Diego Maradona, David Copperfield và Bon Jovi. Anh không hề hay biết, rạng sáng ngày 25/02/2010 đó chính là bước ngoặt cuộc đời.
Sau khi nhấm nháp vài ly Whiskey, Cabanas bước vào phòng vệ sinh. Đột nhiên từ đâu hiện ra một gã tên Jose Jorge Balderas.
Gã hỏi: "Mày là Cabanas?". "Vâng, liệu tôi có thể giúp gì cho anh?", Cabanas nhã nhặn đáp. "Nghe này, tao là JJ, tội phạm ma túy đang bị truy nã. Và hôm nay là ngày cuối của mày", gã lạnh lùng nói.
Mặt ngoài hộp đêm Bar Bar sau vụ Cabanas bị tấn công.
"Vì sao? Tôi chỉ là một cầu thủ, chơi bóng và kiếm tiền", Cabanas sửng sốt hỏi. "Phải, mày kiếm tiền, và có rất nhiều tiền. Mày là tên khốn đang đánh cắp tiền bạc của người Mexico rồi mang nó về Paraguay", gã chậm rãi nói, trong khi nâng khẩu súng cỡ nòng 38 lên và bóp cò. Một viên đạn ghim thẳng vào đầu Cabanas, đi vào thùy trái não, phía sau hộp sọ.
Cabanas là một con chiên ngoan đạo và luôn chỉ hai ngón tay lên trời sau mỗi bàn thắng để tạ ơn Chúa. Có lẽ Chúa đã cứu anh khỏi cái chết, sau 37 ngày nằm viện. Đổi lại, với viên đạn vẫn nằm trong đầu, anh bị suy giảm trí nhớ, thị giác và nửa thân trái cử động khó khăn.
Nhưng đó vẫn chưa phải điều tồi tệ nhất. Trong lúc Cabanas tiếp tục trị liệu ở Argentina, sau đó là quê nhà Parguay, đội bóng Club America quyết định cắt hợp đồng. Thật mỉa mai, bởi trước đó, họ từng đề nghị tăng gấp đôi tiền lương, kèm theo căn hộ hai tầng nhìn ra bờ biển để thuyết phục anh gắn bó với CLB. Và dĩ nhiên, thỏa thuận với MU cũng nhanh chóng rơi vào quên lãng.
Vì vụ tấn công đầu năm 2010, Cabanas không thể trở thành đồng đội của Rooney và Berbatov.
Chưa hết, cô vợ đầu gối tay ấp vợ của anh đã câu kết với người đại diện Jose Rodriguez để rút sạch tiền trong tài khoản, đồng thời cướp luôn căn biệt thự sang trọng mà họ từng chung sống.
Rồi bạn bè cũng quay lưng với Cabanas. "Tôi nhận ra rằng ánh hào quang của một ngôi sao đã biến mất. Khi không thể ra sân, không còn ai chú ý đến tôi", anh nói, "Thật cay đắng. Tôi là một thần tượng ở Paraguay và được kỳ vọng sẽ dẫn dắt ĐT chiến thắng ở World Cup 2010, vậy mà không một ai, từ Liên đoàn bóng đá đến các đồng đội đến bên tôi vào thời điểm khó khăn nhất".
Tiền hết, tình tan, lại ôm cả đống nợ nần vì thời gian điều trị kéo dài, Cabanas phải gượng chơi bóng để kiếm tiền. Năm 2012, 2 năm sau vụ tấn công, anh chơi cho đội hạng 3 Paraguay nhưng không ra sân thường xuyên.
Cabanas trước rổ bánh mỳ mới ra lò, và công việc của anh là bán chúng.
Tháng 1/2014, Cabanas ký hợp đồng với đội hạng Nhất Club 12 de Octubre. Nhưng đúng vào ngày anh dự định sẽ có trận ra mắt, người phát ngôn của CLB tuyên bố anh chỉ được tập mà không được phép ra sân một trận nào vì thể lực và phong độ kém.
Đến tháng 3, một đội bóng hạng tư ở Brazil đã cứu Cabanas khỏi sự nhục nhã bằng việc mời anh về đó. Họ thực sự trân trọng ngôi sao một thời, nhưng anh lại lấy đó làm xấu hổ vì không đóng góp được nhiều. Tháng 5, Cabanas chính thức giải nghệ.
Để mưu sinh, Cabanas về vùng nông thôn Itaugua, nơi anh sống cùng bố mẹ và gia đình chị gái. Công việc hàng ngày của anh là đón những mẻ bánh mỳ mới ra lò, đưa chúng lên xe và đi giao hàng khắp vùng Itaugua, đôi khi xa hơn, đến Ypacarai hay San Bernardino.
Cabanas (áo xanh) cùng một người trong gia đình đội rổ bánh mỳ.
Trong ngôi nhà vẫn trơ gạch vì không được trát, những kỷ niệm ghi dấu thời vàng son của Cabanas chỉ là chiếc Cúp kỷ niệm chương khi anh là Vua phá lưới Copa Libertadores 2007, xếp cạnh đống loa đài cũ kỹ.
Vài năm trở lại đây, cơ sở sản xuất bánh mỳ nhà Cabanas đã phải dẹp tiệm vì sự xuất hiện của hệ thống các siêu thị. Anh kiếm tiền nhờ tham dự một số trận từ thiện, đồng thời góp mặt vào đội ngũ huấn luyện ở đội trẻ Deportivo Capiata. Tuy chỉ là công việc bán thời gian và không có nhiều thu nhập, song Cabanas cảm thấy hạnh phúc bởi lại được hòa mình vào không khí bóng đá.