Trước vòng đấu cuối cùng của chặng lượt về giải VĐQG Paraguay, Cerro Porteno và Club Guarani bám đuổi nhau sít sao trên bảng xếp hạng. Cerro Porteno đứng nhất bảng, sở hữu 37 điểm, hiệu số +19 còn Guarani đứng nhì bảng, có 35 điểm, hiệu số +20.
Ở vòng đấu cuối cùng, Guarani tiếp đón Cerro Porteno để đá trận tranh ngôi vô địch. CĐV Guarani đã mơ về ngôi vương khi đội bóng của họ dẫn trước 2-0 với các bàn thắng ở phút 36 và 51, qua đó tạm vươn lên chiếm ngôi đầu. Cho đến phút 90, đội chủ nhà vẫn dẫn trước với cách biệt 2 bàn, nếu duy trì hết trận, họ sẽ vô địch với cách biệt 1 điểm xếp trên Cerro Porteno (38 so với 37 điểm). Khả năng Guarani bảo toàn tỷ số là rất cao, bởi họ được chơi hơn người từ phút 15.
Trận đấu diễn ra vô cùng khốc liệt, tính đến phút 90 có tới 10 thẻ vàng và 1 thẻ đỏ trực tiếp được rút ra. Bước sang phút bù giờ, trọng tài phải rút 3 thẻ đỏ, gồm 2 thẻ cho đội chủ nhà.
Bàn thắng phút 90+11' giúp Cerro Porteno đăng quang vô địch
Diễn biến hoang đường trong phút bù giờ khiến trận đấu này trở thành màn tranh vô địch hấp dẫn nhất lịch sử. Khi CĐV Guarani đang ăn mừng và chờ đợi tiếng còi cuối cùng của trọng tài thì thảm họa ập đến.
Chỉ trong vài chục giây vắt từ phút 90+2' sang 90+3', Guarani bị đuổi liền 2 cầu thủ. Đầu tiên là hậu vệ Roberto Fernandez Urbieta, sau đó đến lượt thủ môn Gaspar Servio.
Chỉ còn chơi với 9 người trên sân, Guarani phải trả giá. Thời gian bù giờ kéo dài tới hơn 10 phút và liên tiếp trong các phút 90+9', 90+11', đội khách Cerro Porteno ghi 2 bàn để lội ngược dòng hoà 2-2. Trận hoà giúp Cerro Porteno, đội đã phải chơi với 10 người từ phút 15 và mất thêm người nữa vì cởi áo ăn mừng sau bàn 2-2, thiết lập lại khoảng cách 2 điểm với Guarani, qua đó giành chức vô địch lượt về Paraguay.
Khu khán đài của CĐV Cerro tại "sào huyệt" của đối thủ như bùng nổ, các fan trèo lên hàng rào thép gai, ôm nhau và rơi nước mắt, giống như cầu thủ 2 đội sau đêm khó tả này.
Đây là chức vô địch thứ 34 của Cerro Portenio, nhưng chắc chắn tuyệt vời nhất, là chức vô địch mà người hâm mộ của họ sẽ nhớ mãi.
Cerro Porteno mới là những người được nở nụ cười cuối cùng và không phải khóc trong đau đớn