Đỗ Hùng Dũng chia sẻ về Olympic Việt Nam.
Đỗ Hùng Dũng bị gãy ngón chân bàn chân trái trong trận đấu gặp Olympic Nhật Bản trong khuôn khổ lượt đấu cuối cùng vòng bảng ASIAD 2018. Anh phải rời sân ngay trong hiệp 1 trận đấu và được đưa vào bệnh viện tiến hành tiểu phẫu ngay sau đó. Ngày 20/8, tiền vệ CLB Hà Nội chính thức nói lời chia tay giải đấu và các đồng đội để trở về Việt Nam dưỡng thương.
Ngày Hùng Dũng về nước, tiễn Dũng ra xe có Ban Huấn luyện cùng với Văn Quyết, Anh Đức và Xuân Trường. Văn Quyết sau khi động viên Dũng rằng "Em cứ về nghỉ ngơi, việc ở đây đã có anh em lo", thì lén ra sảnh ngoài, lặng lẽ đứng đó. Anh Đức - người nhiều tuổi nhất trong 20 chiến binh nhìn Dũng với đôi mắt rưng rưng. Ông Park hết ngước mắt lên trời lại cúi xuống đất, di di chân.
Hùng Dũng phải chia tay đội tuyển vì chấn thương khi Olympic Việt Nam vượt qua vòng bảng ASIAD 2018.
Xuân Trường là cầu thủ trẻ duy nhất theo Hùng Dũng ra đến tận xe. Trường đứng sau tất cả mọi người để nhìn thấy người anh của mình lên xe khởi hành ra sân bay. Hôm ấy, ngoài cái hôn và sự dõi theo của thầy Park mà báo chí đã nhắc đến, Dũng bị ánh mắt và giọng nói tỉnh bơ của Văn Quyết, Anh Đức, cái im im đầy cảm xúc của Xuân Trường làm cho nặng lòng. Dũng là dấu gạch nối giữa 2 thế hệ trong Olympic Việt Nam. Nhưng anh phải dừng chân, khi cả Anh Đức, Văn Quyết vẫn còn cả một hành trình đồng hành cùng lứa U23 vào những vòng sâu hơn của ASIAD 2018.
Dũng bảo lúc ấy buồn lắm chứ. Đi nửa chặng đường lại phải dừng chân. Lúc mọi người tiễn ra xe, cảm xúc in đậm mãnh liệt lắm. Và càng buồn, càng tiếc bao nhiêu thì niềm vui khi đồng đội chiến đấu quả cảm đánh bại Bahrain ở vòng 1/8 càng vỡ òa bấy nhiêu. Giành chiến thắng khó khăn trước đội bóng Tây Á, 19 cầu thủ Olympic Việt Nam kéo căng tấm băng rôn có in hình thành viên thứ 20 của đội - Đỗ Hùng Dũng, cùng hướng về Việt Nam với tất cả sự chia sẻ và tự hào. Ở quê nhà, dõi theo trận đấu qua tivi, không ai xúc động hơn Đỗ Hùng Dũng.
"Mình cảm thấy rất hạnh phúc. Các đồng đội đã thực hiện lời hứa, chiến đấu thay mình, giành được chiến thắng đó tặng cho mình. Lúc ấy chân đang đau nên chỉ khua chân múa tay được thôi không bật dậy được".
Sau trận gặp Bahrain, Olympic Việt Nam chia sẻ niềm vui chiến thắng với Đỗ Hùng Dũng đang dưỡng thương tại quê nhà. Ảnh: Tiến Tuấn.
Tuy không thể đồng hành cùng đội tuyển ở những trận đấu loại trực tiếp, Đỗ Hùng Dũng vẫn luôn giữ liên lạc và động viên, trò chuyện với các đồng đội qua facetime hay mạng xã hội facebook. Sau chiến thắng đầu tiên không có Hùng Dũng, HLV Park Hang-seo gọi điện chia sẻ niềm vui ấy với cậu học trò kém máy mắn của mình.
Ngày Olympic Việt Nam trở về, Hùng Dũng cầm ô, đứng dưới mưa cùng hàng ngàn CĐV Việt Nam đón các người hùng. Ngay từ khi gặp lại, các cầu thủ đã chia sẻ với Dũng rất nhiều chuyện mang về từ Indonesia. Dũng nhớ nhất là chuyện đêm sau chiến thắng Syria. Olympic Syria được đánh giá là đối thủ khó khăn nhất của Việt Nam ở giải đấu này. HLV Park Hang-seo nói với các học trò: Syria mới là đối thủ mạnh nhất, họ kinh nghiệm và thể lực hơn hẳn chúng ta. Các anh chỉ có hơn họ ở sự đoàn kết. Vào đến vòng đấu này rồi thì hãy cứ chiến đấu hết mình thôi.
Đoàn kết có lẽ là từ người ta nói nhiều nhất về Olympic Việt Nam. Những thế hệ gắn kết, những tình cảm thân thiết gắn bó, sự ăn ý, hiểu nhau từ cuộc sống đem vào sân cỏ đã mang về những kì tích cho bóng đá Việt. Và tấm băng rôn in hình Đỗ Hùng Dũng chính là minh chứng cho sức mạnh của Olympic Việt Nam. Chiến đấu hết mình thay phần của đồng đội.
Hùng Dũng nhận lại tấm băng rôn in hình ảnh của mình từ anh Chương ACMVN (Hội CĐV AC Milan) để cất giữ làm kỉ niệm. Sau khi Hùng Dũng về nước, tấm băng rôn này đã đồng hành cùng Olympic Việt Nam trên khán đài suốt chặng đường còn lại của ASIAD 2018.
Chia tay Hùng Dũng, anh Chương - tác giả của tấm băng rôn ý nghĩa ấy nói đùa: Dũng về mở quán cafe treo tấm này lên. Mười năm nữa, anh em tóc bạc quay lại đây vẫn thấy thấm thía, tự hào. Hùng Dũng nghe vậy thì cười tươi lắm. Có lẽ không cần đến một quán cafe thì anh cũng sẽ biết cách gìn giữ kỉ niệm đẹp ấy, cũng như biết cách trân trọng tấm lòng của anh em đồng đội, của những người Việt Nam.