Nước Anh tạo ra bóng đá. Còn Brazil biến nó thành môn nghệ thuật. Và nói đến các vũ công samba, kỹ năng mang tính biểu tượng là rê bóng. Vậy ai là người rê bóng tốt nhất? Nếu trả lời đó là Pele, bạn đã nhầm. Phải là Manuel Fransisco dos Santos, hoặc theo cách gọi trìu mến và quen thuộc hơn, Garrincha.
Chính Pele cũng từng thốt lên, Garrincha có thể làm mọi thứ với trái bóng, những điều mà người khác thậm chí không nghĩ là có thể. Với quả bóng trong chân, ông đi qua mọi đối thủ theo cái cách một nhà ảo thuật đánh lừa tất cả.
Nhưng Garrincha không làm thế để sỉ nhục đối phương, chỉ đơn thuần là mang lại nụ cười cho khán giả. Vì vậy, khi đã lừa qua hậu vệ cuối cùng, ông dừng lại, chờ đợi họ quay lại để lừa thêm lần nữa trước khi đá quả bóng vào lưới.
Khi bóng ở trong chân Garrincha, không ai có thể đoạt được nó.
Sau đó Garrincha sẽ trở về nhà trong vòng vây của đám trẻ Brazil, tiếp tục chơi bóng với chúng. Cuối cùng, nốc cạn đôi chai cachaca, thứ rượu chưng cất từ mía vốn là quốc hồn quốc túy của Brazil, rồi leo lên gường đánh một giấc chờ đến trận đấu tiếp theo.
Vậy mà khi còn nhỏ, không ai nghĩ Garrincha có thể đi lại bình thường, đừng nói là chơi bóng rồi trở thành một siêu sao và vị anh hùng dân tộc.
Là một đứa trẻ gốc ấn lai da đỏ và xuất thân nghèo khổ, Garrincha không thể biết đọc hay biết viết. Ông cũng sinh ra với hình thể quái đản, gồm cột sống bị vẹo, chân phải cong ra ngoài còn chân trái cong vào trong, đồng thời ngắn hơn chân kia 6cm. Tương lai khả dĩ nhất cho kẻ dị tật kiểu này là trong rạp xiếc.
Garrincha và đôi chân kỳ dị, tạo thành hai hình vòng cung song song.
Sự thật là Garrincha cũng chẳng mơ ước làm cầu thủ bóng đá. 14 tuổi ông đã xin vào làm ở nhà máy địa phương, đồng thời yêu đương tưng bừng và tập tọe uống rượu. Nhưng tài năng của Garrincha trong mỗi lần đá bóng với cánh thợ, có muốn ẩn thân cũng khó. CLB Botafogo năn nỉ ông tới chơi thử. Và chỉ sau 15 phút, lập tức ký hợp đồng chuyên nghiệp.
Phần còn lại, như người ta nói, là lịch sử. Ông khoác áo Botafogo hơn 600 trận, ghi gần 250 bàn thắng. Chưa hết, còn 2 lần vô địch World Cup, sở hữu 2 Chiếc giày Vàng và 1 Quả bóng Vàng World Cup.
Đôi chân cong té ra lại là lợi thế của Garrincha, khiến ông có thể đi bóng theo phương hướng không một ai đoán được, đồng thời tạo nên những vũ điệu ma thuật khiến người chứng kiến phải rú lên từng hồi. Pele còn có kẻ ghét, còn Garrincha chỉ có những người yêu mến, bất kể giàu nghèo, giai cấp và đội bóng họ hâm mộ.
Tuy nhiên, Pele được ca ngợi rộng rãi là Vua bóng đá, Garrincha thì không. Lý do bởi Garrincha quá hoang dã và hành động hoàn toàn theo bản năng. Ông không thể ngừng uống rượu, cho đến khi ngất đi. Ngay cả khi ở trong trận đấu, ông vẫn uống bằng cách đổ đầy rượu vào các chai nước và ném ở đường biên.
Với người Brazil, Garrincha còn xuất sắc hơn cả Pele.
Vì say rượu, Garrincha đã gây ra cái chết của mẹ vợ và suýt giết bố đẻ trong lúc lái xe. Vì say rượu, ông đánh đập vợ vào những cơn say, bị vợ bỏ, lấy vợ khác, lại bỏ, và lấy vợ khác một lần nữa. Cùng vì rượu, chứng viêm khớp của ngày một trầm trọng khiến ông sa sút không phanh. Cố gắng chơi bóng để có tiền uống rượu chỉ khiến tình hình tệ thêm.
Ngày rời xa bóng đá, Garrincha gửi mình vào quán rượu. Mỗi ngày ông uống 1 chai, cũng có thể nhiều hơn, liên tục như thế trong 9 năm.
Một ngày đầu năm 1983, khi 49 tuổi, ông uống không ngừng ở quán rượu rồi trở về nhà trong tình trạng say khướt. Ông không thể tỉnh lại một lần nữa. Ông chết trong bệnh viện như một gã da màu vô danh và không một xu dính túi.
Chỉ đến sáng hôm sau, tin tức lan ra, hàng chục ngàn người đổ đến bệnh viện để tiễn đưa ông. Họ đặt ông vào chiếc quan tài sang trọng và chở đến sân vận động Maracana, nơi chật kín người hâm mộ chờ xếp hàng ngắm nhìn "Chú chim nhỏ", "Thiên thần chân cong" hay "Niềm vui của mọi người" lần cuối.
Garrincha sẽ vĩ đại hơn nếu không tự hủy hoại mình bằng rượu? Thật ra thì ông đã vĩ đại rồi. Nhưng không có rượu, ông đã có thể tận hưởng sự vĩ đại của mình lâu hơn.
Bạn nên quan tâm