Kể từ ngày đầu tiên khi gia nhập Los Angeles Lakers, tôi luôn có một tâm niệm. Tôi phải được ngồi trò chuyện một lần cùng Kobe Bryant.
Cả mùa hè năm ấy, tôi gần như khiến chiếc điện thoại của Chủ tịch Rob Pelinka phải rung lên liên tục, chỉ để cầu xin ông ấy cho tôi có được cơ hội ấy. "Thôi mà, ông có thể giúp tôi một lần thôi. Tôi phải ngồi với anh ấy", mỗi cuộc điện thoại kéo dài khoảng một phút.
Một đêm nọ, chúng tôi di chuyển đến Minnesota cho một trận đấu sân khách. Lúc ấy đã gần 11 giờ đêm, tôi nằm dài trong phòng khách sạn để nghỉ ngơi. Đột nhiên, màn hình điện thoại xuất hiện một dòng tin nhắn ngắn gọn: "Này cậu, tôi là Bean (Kobe Bryant) đây. Cùng ăn tối nhé. Có thể là Chủ nhật khi cậu về lại Los Angeles".
Vào lúc đó, tôi gần như ngạc nhiên pha lẫn chút vui sướng trong lòng. "Kobe Bryant ... đang nhắn tin vào điện thoại mình. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này".
Thông thường, tôi luôn đến đúng giờ để ăn tối. Nhưng hôm đó, tôi tạo cho mình một ngoại lệ khi đến sớm 15 phút. Tôi ngồi đó được một lúc, thì một người vệ sĩ của anh ấy xuất hiện. "Chào cậu, chúng tôi sẽ đưa cậu vào trong. Kobe sắp đến đây rồi. Hãy đỗ xe theo chúng tôi".
Chúng tôi có 2 bàn, một dành 4 người vệ sĩ của anh ấy và một bàn dành riêng cho tôi và Kobe Bryant. Tôi ngồi một mình và chờ đợi. Suốt quãng thời gian ấy, tôi chỉ biết lướt điện thoại, nhấp một ngụm nước và lo lắng về buổi tối ngày hôm nay. Tôi không biết liệu nó sẽ diễn ra như thế nào.
Người vệ sĩ thông báo cho tôi khi Kobe Bryant đã đỗ xe ở bên ngoài nhà hàng rồi. Tôi cảm thấy vui, tuyệt vời quá đi chứ. Nhưng không hiểu sao tôi lại đổ mồ hôi vì căng thẳng. Tôi mặc một chiếc áo phông trắng và bạn biết điều gì xảy đến lúc đó rồi đấy. Anh ấy tiến đến bên chiếc bàn, bật cười hỏi: "Này Kuz, cậu sao vậy".
Kobe Bryant biết tên tôi!
Ngày hôm ấy, chúng tôi đã trò chuyện với nhau đến 2 tiếng đồng hồ. Chúng tôi nói về cuộc sống, bóng rổ, về việc tôi đã lớn lên như thế nào, về những thăng trầm trong sự nghiệp của anh ấy. Anh ấy thật sự thông minh, luôn cố gắng thu thập kiến thức và tìm ra những điểm thú vị ở bất kỳ câu nói nào. Anh ấy không chỉ trả lời những câu hỏi, anh ấy đặt lại cho tôi những câu hỏi về giá trị bản thân trong một môi trường cạnh tranh ở NBA.
Đó là một đêm thật sự tuyệt vời, và là một kỷ niệm vô cùng quan trọng và đặc biệt trong suốt những năm về sau.
Sau bữa tối hôm ấy, tôi gần như không thể gặp lại Kobe Bryant. Cũng phải một năm trôi qua, tôi thật sự không đủ sự can đảm để nhắn tin cho anh ấy. Chỉ một lần duy nhất, vào mùa hè sau đó, tôi đánh liều gửi cho anh ấy một thông điệp, rằng tôi thật sự muốn được đối đầu với anh ấy trên sân tập.
Tôi thức dậy cực kỳ sớm lúc 5 giờ 45, và rời khỏi nhà khi đồng hồ điểm 6 giờ 30. Không có một ai trên đường. Tôi tăng tốc, nghĩ đến một ngày mà tôi không thể nào quên. Chúng tôi có buổi tập lúc 8 giờ sáng. Đó là buổi tập khó nhằn nhất mà tôi từng làm trong cuộc đời.
Lúc ấy đã là vào tháng 8, tôi cứ nghĩ mình đã sẵn sàng cho mọi thứ khi mùa giải đã gần kề. Tôi chạy, tôi ráng hết sức trong từng động tác. Nhưng Kobe Bryant luôn sở hữu một năng lượng đáng kinh ngạc: "Được rồi, chúng ta sẽ thực hiện động tác này, rồi đến động tác tiếp theo. Chúng ta sẽ có 25 lần cho mỗi bước di chuyển".
Sau ngày hôm ấy, tôi cũng không nghĩ ngợi gì quá nhiều, cho đến khi tình cờ được ngài Chủ tịch Rob Pelinka cho biết: "Trời đất ơi, Kobe nói với tôi là cậu đã có một buổi tập đáng kinh ngạc đấy". Không đời nào Kobe Bryant lại nói như thế chứ.
Nhưng tôi vui thật sự khi nhận về một lời khen nho nhỏ từ Kobe Bryant. Tôi đã có chuyện để kể lại cho con cháu nghe sau này khi về già. Đó là những kỷ niệm mà bạn nên lưu giữ mãi mãi ở bên mình.
Không chỉ có những kiến thức hữu ích từ Kobe Bryant, tôi cũng đã có cơ hội được học hỏi từ rất nhiều con người tuyệt vời ở Los Angeles Lakers. Magic Johnson, James Worthy, LeBron James, Anthony Davis, Rajon Rondo ... tất cả họ đều đã truyền cảm hứng cho tôi. Tôi đã tích lũy tất cả trong 4 năm và đó là cách duy nhất tôi có thể làm. Tôi vô cùng biết ơn tất cả những gì đã trải qua ở Los Angeles Lakers.
Tôi luôn tự nghĩ rằng, liệu có được bao nhiêu người trên thế giới có cơ hội trở thành một phần không thể tách rời trong những nốt thăng trầm tại Los Angeles Lakers?
Trong suốt 4 năm vừa qua, những gì mà tôi trân trọng nhất là cơ hội để thi đấu, vì những sắc áo màu Vàng - Tím trên khán đài.
Bạn đang góp mặt trog một trận đấu, ghi một vài điểm số quan trọng, bạn nghe thấy đám đông hò hét "Kuzzzzzzz" vang lên ở các phía khán đài sân STAPLES Center ... Đó là những cảm giác mà tôi chẳng thể nào quên.
"Khi bạn có một trận đấu tuyện vời trong màu áo của Los Angeles Lakers, đó không phải chỉ là những trải nghiệm ở trên sân. Đó là một phần di sản trong lịch sử đội bóng này".
Tâm trạng hiện tại của tôi khi viết những dòng này, đó là sự biết ơn.
Tôi rất vui khi có thể học hỏi những điều bổ ích từ Kobe, LeBron, Anthony Davis để trở thành một người tốt hơn.
Tôi rất vui khi đã có những hành trang và kinh nghiệm cần thiết để chắp cánh cho tương lai của mình. Tôi hy vọng sẽ tìm ra được những điều đặc biệt trong thời gian tới.
Những gì tôi đã trải qua, những mối quan hệ mà tôi có được, cũng như những bài học kinh nghiệm quý giá ... Tất cả sẽ là những điều cực kỳ bổ ích cho chuyến hành trình đến với Washington.
Tại đội bóng mới, nơi có nhiều chàng trai luôn khao khát thể hiện mình. Tôi nghĩ đây sẽ là một nơi phù hợp để phát triển những kỹ năng của bản thân lên một tầm cao mới.
Tôi đang ở một ngã rẽ, nhưng không phải là một hướng đi sai lầm. Tất cả là một sự khởi đầu mới, một chương mới trong cuộc đời và sự nghiệp.
Tôi không còn là một đứa trẻ lần đầu biết đến đấu trường chuyên nghiệp. Tôi là một chàng trai 26 tuổi với những bài học bổ ích. Có rất nhiều điều đặc biệt trong 4 năm vừa qua. Từ đi qua sỏi đá, những thăng trầm của thời cuộc để kết thúc với sự trưởng thành. Tôi đã học được cách mang những suy nghĩ vượt qua cả bản thân, để trở thành một con người sẵn sàng hy sinh cho thành phố này.
Cảm ơn, Los Angeles, vì đã luôn ủng hộ tôi trong thời gian vừa qua. Tôi luôn tự hào vì điều đó.
Đã từng là một người con của Lakers, thì điều đó sẽ mãi mãi theo bạn cho đến suốt cuộc đời.