Từ khi còn nhỏ, Ranger đã định hình là một kẻ không gì chế ngự nổi. Thời gian ngồi trên ghế nhà trường của anh ta bị cắt ngắn sau khi tấn công một giáo viên bằng khay đồ ăn và suýt bẻ gãy tay cô ấy. Chuyển đến trường khác, Ranger lấy cắp điện thoại trong túi áo khoác của đám bạn, khi chúng đá bóng còn áo chất đống làm cột gôn. Cậu bán nó ngoài công viên cho những người Albania nhập cư, rồi ném số tiền kiếm được vào máy đánh bạc.
Năm 13 tuổi, Ranger gia nhập nhóm trộm cắp và thực hiện các vụ đột nhập vào nhà dân hay trường học. Cực chẳng đã, bà mẹ đã giao đứa con bất trị cho cảnh sát. Họ buộc vào cổ chân Ranger một cái dây có gắn chip điện tử để kiểm soát. Anh ta tìm cách tháo nó ra và tiếp tục các phi vụ.
Với nhiều người, bóng đá mang đến lối thoát. Nhưng với Ranger, nó giúp anh mở rộng phạm vi phạm tội. Ở Romford FC, Ranger nhiều lần ăn trộm điện thoại của đồng đội trong phòng thay đồ. Trên đường về nhà, anh ta trộm điện thoại trên xe buýt, xuống xe, giật điện thoại của người đi đường và lên một chiếc xe bus khác.
Rồi Ranger bị bắt. Được bảo lãnh ra ngoài, trong thời gian chờ ngày xét xử anh ta bị bắt lại vì đã trộm một chiếc máy tính xác tay và iPod. Khi ấy Ranger mới 15 tuổi. Mẹ của Ranger đã hết chịu nổi và muốn đuổi cổ đứa con hư ra khỏi nhà. Ranger cầu xin một cơ hội nữa. Và bà gửi nó đến một Học viện bóng đá ở Southgate College.
Tại đây, Ranger gây ấn tượng tốt và được Southampton chiêu mộ. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Ranger phải hầu tòa khi nhận được trát của tòa án, vì những vụ cướp đã tham gia. Anh ta bị kết án 4 tháng từ giam trong nhà tù dành cho tội phạm vị thành niên.
Ra tù, Southampton không chấp nhận Ranger. Nhưng các CLB lại bị hấp dẫn bởi tài năng của anh ta. Ranger tới Newcastle vì đội bóng này đưa ra đề nghị hấp dẫn nhất. Và ở đó, Ranger cố tập trung vào bóng đá. Anh được tập cùng đội một, chung sân với hai huyền thoại Alan Shearer và Michael Owen, sau đó chơi trận ra mắt năm 2009, khi mới 18 tuổi. Cùng lúc, anh trở thành một phần của đội U19 Anh vào đến chung kết giải U19 châu Âu 2009, sát cánh cùng Kyle Walker, Kieran Trippier và Danny Welbeck.
Một chân trời mới mở ra trước mắt Ranger. Mọi HLV hay đồng đội của anh đều chung nhận định, đây là một tài năng lớn và có đủ mọi phẩm chất để trở thành tiền đạo hàng đầu. Newcastle dĩ nhiên biết điều này rõ nhất. Hợp đồng trị giá 10.000 bảng mỗi tuần sớm được thay bằng thỏa thuận khác với mức lương cao hơn nhiều, chưa kể khoản thưởng hậu hĩnh.
Khi đã có tiền, Ranger không cần phải trộm cắp. Nhưng máu cờ bạc và nổi loạn lại trỗi dậy. Tất cả số tiền kiếm được đều bị Ranger ném vào trò đỏ đen. Cạn tiền, anh vay nóng các đồng đội. Ngoài ra là nhiều rắc rối khác liên quan đến việc chụp ảnh với súng, lái xe quá tốc độ và hành hung.
Newcastle chịu hết nổi. Họ tống Ranger tới nơi khác theo dạng cho mượn trước khi chính thức thải loại vào mùa hè 2013. Ranger lang thang ở Swindon Town, Blackpool rồi Southend United ở Championship và League One, nhưng không để lại bất kỳ ấn tượng nào. Số bàn thắng anh ghi được còn ít hơn số lần ngồi tù, vì phóng xe quá tốc độ, cáo buộc hiếp dâm và sử dụng bạo lực. Cuối cùng, Ranger bị kết án tù 8 tháng vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Cựu ngôi sao U19 Anh được thả trước thời hạn nhờ cải tạo tốt, song bị gắn chip vào chân một lần nữa. Anh không được ra khỏi nhà sau 7 giờ tối. Điều đó có nghĩa Ranger cũng không thể ra sân chơi bóng. Anh nằm lỳ ở nhà với tình trạng thất nghiệp suốt 3 năm.
Cho đến tận tháng 2 năm nay, sau thời gian dài ăn không ngồi rồi, Ranger quyết định làm lại cuộc đời. Tiền đạo mới 19 tuổi ký hợp đồng một tháng một với Southend United, đội hiện chơi ở League Two, tức hạng Tư.
Trong sự hối hận, anh tâm sự với tờ Four Four Two: "Tôi không còn thời gian để lãng phí. Tôi đã suy ngẫm suốt 3 năm qua và chỉ có thể tự trách bản thân về những gì đã xảy ra. Tôi cầu xin một cơ hội cuối cùng để làm lại cuộc đời. Nếu có, tôi sẽ đón nhận và trân trọng nó bằng cả hai tay".