Khi Krzysztof Piatek bắt đầu gây ấn tượng, các cây viết ở Seria A nhắc nhở người hâm mộ rằng hãy nhớ lấy cái tên này. Quả thực, chỉ một thời gian ngắn sau, tiền đạo người Ba Lan đã khiến các hậu vệ ở Italia phát điên, ghi 19 bàn ở nửa đầu mùa 2018/19 rồi tới Milan, ghi 11 bàn nữa ở phần còn lại của mùa giải.
Tuy nhiên, theo nghĩa đen, rất ít người nhớ tên Krzysztof. Đơn giản vì để phát âm chính xác cái tên Ba Lan này là một thách thức. Không chỉ người Italia, khi anh này gia nhập Bundesliga, người hâm mộ Đức rơi vào tình cảnh tương tự.
Ở châu Âu, Ba Lan có thứ ngôn ngữ thật kỳ lạ. Người Đức gặp khó khăn với một loạt phụ âm khó hiểu. Người Nga cũng không tìm thấy điểm chung với ngôn ngữ Ba Lan, đến mức họ còn có một động từ, pshekat, để chỉ hành động người Ba Lan nói ngôn ngữ của họ. Ngay cả CH Czech, mặc dù chung đường biên giới, vẫn nói rằng tiếng Ba Lan nghe giống như trẻ em mắc chứng rối loạn ngôn ngữ.
Nhận thức được điều đó, Krzysztof (trùng tên với tiền đạo Piatek), nhà vô địch judo và cũng chơi bóng đá ở hạng 2 Ba Lan, quả quyết rằng con trai ông phải mang một cái tên "Tây" hơn. "Chồng tôi biết rằng nó sẽ trở thành cầu thủ bóng đá nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng quốc tế, nên cần một cái tên dễ gọi, dễ nhớ. Vì vậy, Robert ra đời", bà mẹ Iwona nói.
Bây giờ, tất cả phải bái phục tầm nhìn xa của ông Krzysztof. Cái tên Robert khắc sâu vào tâm trí người hâm mộ trên toàn thế giới. Anh ta là Robert Lewandowski. Vào những ngày này, không một chút nghi ngờ, Lewandowski là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.
Không phải Lionel Messi hay Cristiano Ronaldo, chính tiền đạo người Ba Lan mới xứng đáng nhận Quả bóng Vàng 2020. Và khi tạp chí France Football tuyên bố giải thưởng này sẽ hủy vào năm nay vì ảnh hưởng của Covid-19, rất nhiều người cảm thấy tiếc cho Lewy. Như cựu hậu vệ Rio Ferdinand, mới đây đã "xúi" anh gửi đơn kiến nghị, yêu cầu Quả bóng Vàng vẫn phải được trao như mọi năm.
Còn sao nữa, tính mọi đấu trường của mùa giải 2019/20, không cầu thủ nào trong 5 giải đấu hàng đầu châu Âu chạm mốc 40 bàn, trừ Lewandowski. Và không chỉ 40, anh đã ghi 55 bàn. Thành tích này đạt được chỉ sau 46 trận, bình quân 1,2 bàn mỗi trận, bằng với mức đỉnh cao của Messi mùa 2011/12 và cao hơn Ronaldo mùa 2014/15.
Những gì Lewy đã làm thật đáng kinh ngạc. Anh là Vua phá lưới Bundesliga, Cúp Quốc gia và Champions League. Anh ghi bàn ở tất cả các trận Champions League mùa này, và với 15 bàn, chỉ kém kỷ lục của Ronaldo 2 bàn. Đồng thời, vươn lên vị trí thứ 4 trong danh sách ghi bàn nhiều nhất lịch sử giải đấu với 68 bàn. Hiệu suất 0,76 bàn/trận của anh cao hơn Raul, bằng với Ronaldo và chỉ kém Messi.
Sau 4.044 phút đã chơi ở mọi đấu trường mùa này, trung bình chỉ cần 73,5 phút để Lewy ghi một bàn thắng. Nếu bao gồm cả 9 đường kiến tạo, có nghĩa cứ 63,1 phút anh lại tham gia vào một bàn. Hiệu suất khủng khiếp này không một ai có thể chạm tới, dù đó là thiên tài Messi. Mùa vừa rồi, siêu sao của Barca cần 118 phút cho mỗi pha lập công, và 66,1 phút cho mỗi lần tham gia vào bàn thắng.
Lưu ý rằng sự bùng nổ của Lewandowski không phải hiện tượng. Năm dương lịch 2019, anh là người ghi bàn nhiều nhất châu Âu với 54 lần chọc thủng lưới đối phương. Bước sang năm 2020, anh tiếp tục là người dẫn đầu với 25 lần nổ súng.
Messi và Ronaldo vĩ đại bởi sự ổn định của họ. Lewandowski cũng vậy. 9 mùa đã qua, anh ghi ít nhất 25 bàn/mùa. 7 trong số đó nhiều hơn 30 bàn/mùa. Và 5 mùa trở lại đây, luôn vượt qua mốc 40 bàn. Tương tự hai người kia, khi tuổi tác ngày một nhiều lên, Lewy càng trở nên sung mãn hơn.
Đó là lý do, một lần nữa người ta cảm thấy có gì đó bất công với tiền đạo người Ba Lan. Tại sao cho đến nay anh vẫn chưa một lần sở hữu Quả bóng Vàng, thậm chí còn không lọt vào tốp 3 trong các lần bình chọn? Và giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới của FIFA, sau này được thay thế bằng The Best, cũng nói không với anh.
Phải, Lewandowski không sở hữu đôi chân ma thuật, có thể đi bóng qua 5, 6 đối thủ như Messi. Anh cũng không có tốc độ, những cú bật nhảy không tưởng của Ronaldo. Tuy vậy, vì mục tiêu cuối cùng của bóng đá là bàn thắng, Lewy đặc biệt giỏi công việc ghi bàn.
Và anh làm việc đó thật dễ dàng. Bằng chân phải, chân trái, hay bằng đầu; trong hay ngoài vòng cấm, hoặc bất cứ góc độ nào. Nhưng cú chạm bóng bước một của Lewy luôn ở đẳng cấp rất cao, đưa anh tới vị trí tốt nhất. Và cú dứt điểm của anh, dường như được tính toán chuẩn xác tới từng chi tiết, để khi quả bóng vút đi, điểm chạm tiếp theo của nó sẽ là mành lưới.
Phong cách lịch lãm và hiệu quả của Lewandowski tuyệt vời đến mức, Pep Guardiola - người rất thích tái tạo cầu thủ ở những vai trò mới, phục vụ những ý tưởng chiến thuật khác lạ - thấy rằng anh đã quá hoàn hảo để không cần điều chỉnh gì thêm. Vì vậy, Lewy ở Bayern cũng chính là Lewy mà tất cả từng biết tại Dortmund. Chỉ có điều, anh tự nâng bản thân lên tầm cao mới.
Đó là vì tiền đạo người Ba Lan luôn tự tin bản thân sẽ làm được những gì. Cho dù cả thế giới chống lại anh, anh vẫn có niềm tin sắt đá rằng mình là người giỏi nhất.
Năm 17 tuổi, anh bị Legia Warsaw loại khỏi Học viện với lý do thể chất không phù hợp, và tài năng cũng chẳng nổi bật lắm. Không sao cả. Lewandowski chuyển đến đội hạng 3 Znicz Pruszkow để chứng tỏ họ đã sai, đồng thời hiện thực hóa tiên đoán của ông bố Krzysztof. Cho đến khi qua đời năm 1995, lúc Lewy mới 7 tuổi, ông vẫn tin cậu con trai sẽ sớm trở nên nổi tiếng.
Nhưng cũng phải thành thật rằng Lewandowski không phải một tiền đạo bẩm sinh. Cho đến khi bước vào sự nghiệp chuyên nghiệp, anh vẫn là một chàng trai với đôi chân khẳng khiu. Hoặc lúc chuyển đến Dortmund, HLV Juergen Klopp hết sức lo ngại trước vóc dáng của cậu tân binh trị giá 4,5 triệu euro. Anh gầy quá, đến mức Klopp tự tin xỏ giày bước ra, đá trung vệ và đặt cược 50 euro nếu anh vượt qua ông và ghi bàn.
Kết quả thật dễ đoán, Klopp đã thua. Mặc dù vậy, để sẵn sàng cho Bundesliga khốc liệt và tiến tới cấp độ thế giới, Lewy đã cố gắng cải thiện nền tảng thế chất. Bây giờ, như tất cả đã thấy, chân sút của Bayern vẫn sung mãn khi đón sinh nhật thứ 32 vào ngày 21/08. Anh đánh bại các hậu vệ bằng sức mạnh và cả trí thông minh, trước khi hạ gục chốt chặn cuối cùng: thủ môn. Truyền thông Đức gọi anh là kẻ hủy diệt, là máy ghi bàn hoặc cỗ xe tăng.
Câu hỏi nhiều người đặt ra lúc này là, bước sang tuổi 32, liệu Lewandowski có còn giữ được phong độ đỉnh cao để tái chinh phục Quả bóng Vàng, khi giải thưởng này trở lại vào năm tới?
Đừng lo lắng về điều đó. Không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy Lewy đang lão hóa. Kinh ngạc hơn, thời gian trôi đi, ám ảnh cực đoan về việc ghi bàn của anh càng lớn.
"Sự khát khao trong tôi mỗi ngày một lớn. Khi ghi bàn thứ nhất, có cái gì đó thôi thúc, buộc tôi phải ghi bàn thứ hai, rồi thứ ba", Lewandowski cho biết.
Thế nên hình ảnh thường thấy là một Lewy cáu kỉnh trên sân cỏ mỗi khi không nhận được đường chuyền ưng ý, thất vọng tột cùng nếu bỏ lỡ cơ hội ngon ăn, và hay than vãn nếu rời sân mà không có, hoặc chỉ ghi 1 bàn. Mọi tiền đạo sẽ hãnh diện nếu được so sánh với Gerd Mueller, nhưng Lewy thì khác.
Anh muốn tạo dựng lịch sử của riêng mình, một lịch sử chói lọi mang tên Robert Lewandowski. Đó là định mệnh, khi ông bố Krzysztof đặt cho anh cái tên Robert.
Bạn nên quan tâm