Ngày 13/9/2008, ngay ở trận đấu hồi đầu mùa giải, vào thời điểm kết quả an bài, Wenger đã quyết định rút Van Persie và tung một cái tên còn "non choẹt" vào sân. Cậu ta là Jack Wilshere và ở cái tuổi 16 là chân sút trẻ nhất từng đá chính thức cho Arsenal. Những màn trình diễn chói sáng sau đó của cậu trai chưa trưởng thành khiến tất cả trầm trồ. Lập tức, cậu được gắn mác "thần đồng" và "niềm hy vọng của người Anh".
Gần 10 năm sau, ngày 15/5/2018, một Wilshere hoàn toàn khỏe mạnh không có tên trong danh sách 28 chân sút có thể đến Nga dự World Cup 2018. Sau hai năm vắng bóng, chẳng ai biết bao giớ "thần đồng một thời" mới có thêm một lần khoác lên chiếc áo của tuyển quốc gia nữa.
Vậy điều tồi tệ gì đã xảy đến với Jack Wilshere?
Wilshere bị loại khỏi danh sách tham dự World Cup 2018.
Nỗi ám ảnh về chấn thương
Không thể chối bỏ Wilshere đã có một quãng khởi đầu như mơ cùng nghiệp bóng đá. Sở hữu tố chất thiên phú cùng sự phát triển ổn định, ngoài Premier League, tiền vệ vùng Stevenage còn góp mặt rất sớm tại Champions League và tuyển quốc gia.
Khi ấy, Wilshere nhanh, mạnh mẽ, nhiệt huyết cùng cảm quan với trái bóng lên đến kinh ngạc. Từng được mô tả sở hữu tố chất của một Paul Gascoigne tài hoa, tiền về Arsenal nhanh chóng có những màn trình diễn khó tin.
Emirates 2011, anh từng có một màn trình diễn tuyệt diệu, làm lu mờ những Xavi và Iniesta để giúp Arsenal đánh bại Barca đang ở đỉnh cao với tỷ số 2-1. Vào thời điểm đó, Reus xưng tụng người đồng nghiệp là "cầu thủ hoàn hảo", Alves thì là "chân sút tuyệt diệu", cụ thể hơn Wenger thì nói "cậu ấy có "kỹ thuật của Tây Ban Nha và trái tim đến từ nước Anh".
Wilshere không còn duy trì được phong độ ấn tượng đủ để có mặt trong thành phần tuyển Anh dự World Cup 2018.
Nhưng khi mọi thứ thuận lợi, thì cơn ác mộng mang tên "chấn thương" bắt đầu ập đến. Đó là một chấn thương mắt cá ngay trước thềm mùa giải 2011-2012. Ban đầu, thời gian ngồi ngoài dự đoán là hơn 4 tháng. Tuy nhiên, lúc tất cả nhận ra Jack là người mẫn cảm với những tác động thì đã quá muộn.
Jack ngồi ngoài tổng cộng 17 tháng cho một vụ va chạm tưởng như đơn giản và từ mắt cá bắt đầu lan ra những bộ phận khác. Đến nay, tiền vệ Arsenal đã ngồi ngoài gần 1000 ngày cho tổng cộng 12 chấn thương khác nhau. Trong 7 năm gần đây, anh mới ra sân vỏn vẹn 115 lần ở Premier League. Theo Wenger, thứ Wilsher cần chỉ là "thời gian để phát triên" nhưng có lẽ định mệnh đã không ưu ái cho cầu thủ sinh năm 1992 điều đó.
Sự đi xuống về nhận thức
Từng hơn một lần thừa nhận phát cuồng với những chiến thắng, khi buộc phải ngồi ngoài vì cái chân còn bó bột, Wilshere đã để sự thất vọng xâm chiếm và nhanh chóng gục ngã trước những thứ cám dỗ.
Từ một người không biết hút thuốc, Wilshere đã phát tiến thêm một niềm đam mê mới cùng những điếu thuốc và cigar. Có ít nhất ba lần "thần đồng" một thời bị bắt gặp phì phèo trong những hộp đêm hay hồ bơi. Thêm vào đó là những lần tự hủy hoại bản thân vào đồ uống có cồn hay các buổi tiệc tùng, một trong số này diễn ra ngay trước thềm World Cup 2014.
"Tôi chưa trao đổi với cậu ấy nên chưa biết điều gì đã xảy ra. Tôi phải nói chuyện với Wilshere rồi mới có thể cho mọi người biết về sự việc", Wenger trả lời khi được hỏi về việc hút thuốc của Wilshere. Và đến thời điểm rời ghế nóng tại Arsenal, ông thầy người Pháp vẫn nợ người hâm mộ một lời giải thích cho câu hỏi về phong độ của cậu học trò cưng.
Hình ảnh hút thuốc của Wilshere bị ghi lại.
Nhận xét về người hậu bối, Paul Scholes tiếc nuối: "Wilshere gần như chẳng có thêm tiến bộ nào so với lúc 17 tuổi. Cậu ấy cần một người đồng đội kiểu Viera để nâng tầm bản thân".
Có thể cựu tiền vệ Man United đã đúng. Wilshere chia sẻ anh đã học được rất nhiều về chuyên môn từ Fabregas khi cả hai khoác cùng một màu áo Pháo thủ nhưng lại chẳng gặp được một ai đưa anh ra khỏi rắc rối về mặt tâm lý. Để rồi khi tài năng chưa chạm đến tầm Gascoigne, Wilshere lại để những vấn đề ngoài sân cỏ tác động đến phong độ như Gazza trước kia.
Và rồi sau tất cả, ở tuổi 26, người Anh không còn đặt niềm tin vào tiền vệ Arsenal nữa, chỉ nhắc đến anh như một "thần đồng chẳng thể lớn".