Người hâm mộ MU có quyền ăn mừng chiến thắng trước Liverpool, và họ đã có một ngày để làm điều đó. Nhưng giờ là lúc nhìn vào thực tế, sẽ là lạc quan thái quá nếu cho rằng Quỷ đỏ đã thực sự hồi sinh và kỷ nguyên tươi sáng với Erik ten Hag chính thức bắt đầu.
Những người có trí nhớ tốt hẳn biết rõ, trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ vào mùa giải trước (có liên quan đến sự trở lại của Cristiano Ronaldo), MU của Ole Gunnar Solskjaer kiếm được khá nhiều điểm khi đối đầu các đội bóng lớn.
HLV người Na Uy bất lực để xây dựng hệ thống chiến thuật hoàn chỉnh nhưng lại là chuyên gia lập kế hoạch trước các đối thủ như Man City hay Liverpool. MU luôn là đội cầm bóng ít hơn, tích cực gây áp lực và tìm kiếm cơ hội phản công dựa trên tốc độ của Marcus Rashford hay Anthony Martial. Đó là lý do mỗi khi chạm đáy, Quỷ đỏ đột nhiên lột xác, tạo ra màn trình diễn đáng kinh ngạc trước các đối thủ mạnh và đặc biệt thích kiểm soát bóng.
Trận đấu với Liverpool dưới thời Ten Hag cũng không khác nhiều so với những chiến thắng đáng nhớ cùng Solskjaer. Họ chỉ cầm bóng 29,5% và có tỷ lệ chuyền sai khủng khiếp, chỉ 66% đến đúng địa chỉ. Tuy nhiên chẳng ai phiền lòng với những con số ấy. Như Solskjaer từng nói, khi đối thủ tấn công sẽ mang tới nhiều không gian hơn để thực hiện các pha phản công. Trước Liverpool, MU có 3 tình huống phản công kết thúc bằng pha dứt điểm. 1 trong số đó trở thành bàn thắng (của Rashford). Ngoài ra họ cũng tạo ra 4 cơ hội đặc biệt ngon ăn, còn Liverpool chỉ có 1.
Một chi tiết khác cũng cho thấy MU không khác gì trước và đi ngược với triết lý của Ten Hag. HLV người Hà Lan muốn xây dựng lối chơi từ tuyến dưới và thủ môn phải tham gia vào chuỗi chuyền bóng thông qua các đường chuyền ngắn. Nhưng tại Old Trafford không có điều gì giống như thế. De Gea hầu như chỉ chuyền dài sang hai cánh. Dĩ nhiên nó phù hợp với chiến thuật MU áp dụng trong trận đấu với Liverpool.
Nếu có điều gì khác, như chuyên gia Michael Cox chỉ ra trên trang The Athletic, thì nó nằm ở cái cách MU ghi bàn mở tỷ số. Bàn thắng là kết quả của một pha dàn xếp tấn công bài bản, bắt đầu từ biên phải, di chuyển sang cánh đối diện, kiên nhẫn ban chuyền và tích cực di chuyển để tìm ra khoảng trống, cuối cùng kết thúc bằng tình huống xử lý kỹ thuật, điềm tĩnh của Jadon Sancho. Dấu ấn của Ten Hag còn nằm ở sự nhạy bén khi khai thác điểm yếu phòng thủ của Trent Alexander-Arnold, đẩy Christian Eriksen lên kết hợp với Anthony Elanga và dễ dàng xuyên thủng cánh phải Liverpool.
Pha phối hợp bên cánh trái dẫn đến bàn mở tỷ số và tình huống phản công thành bàn thứ hai của MU. (Ảnh: The Athletic)
Tất cả đều hiểu trong bối cảnh hiện tại, MU cần 3 điểm hơn là những màn trình diễn bắt mắt. Chính Ten Hag cũng cho biết, nếu không thể đá đẹp, đội của ông sẵn sàng chơi thực dụng và tìm kiếm “chiến thắng xấu xí”. Sẽ không ngạc nhiên nếu Quỷ đỏ lại chơi theo cách này vào cuối tuần khi đụng độ Southampton, một đội thích kiểm soát bóng và chơi với tuyến phòng ngự đẩy cao.
Vậy bao giờ người hâm mộ mới được thấy một MU hấp dẫn, cuốn hút, thống trị như Man City, Liverpool, hai đội mà Ten Hag bắt các học trò phải xem để cải thiện tư duy chơi bóng? Về lâu dài, có thể. Nhưng trước mắt có lẽ là không. Nhìn lại hai trận đấu với Brentford và Brighton, một lần nữa, MU không khác gì thời Solskjaer. Họ kiểm soát bóng trong phần lớn thời gian nhưng không thể tạo ra cơ hội, sau đó bị đối thủ đánh bại vì các lỗ hổng ở hàng phòng ngự và một thủ môn không biết chơi chân.
Thay vì nghĩ rằng thời kỳ tươi sáng đã bắt đầu, người hâm mộ MU nên kiên nhẫn và chấp nhận đội bóng của Ten Hag sẽ đi từng bước một.