Mỗi một giây trôi qua, quãng thời gian tay trắng của Liverpool lại dài thêm. Bây giờ, đã 28 năm và 302 ngày trôi qua kể từ thời điểm đội bóng áo đỏ vô địch nước Anh.
Nó đã quá lâu rồi, vào mùa hè năm 1990, khi web, mạng lưới thông tin toàn cầu còn chưa ra đời, Liên bang Xô viết vẫn tồn tại, Joanne Rowling mới bắt đầu lên ý tưởng cho Harry Potter và Juergen Klopp chuẩn bị bước vào mùa giải đầu tiên của một cầu thủ chuyên nghiệp.
28 năm và 302 ngày, quãng thời gian dài tưởng như vô tận tưởng như sắp đến hồi kết thúc. Mùa giải này, Liverpool đã chơi tuyệt vời, vừa nêu cao vẻ đẹp của bóng đá tấn công vừa cho thấy sự kiên định nơi hàng thủ. Họ là đội bóng tốt nhất nước Anh và thuyết phục tất cả, rằng những chàng trai của Klopp sẽ là chủ nhân của chức vô địch vào tháng 5.
Liverpool cần một chiến thắng ở Goodison Park, nhưng lại chỉ có 1 trận hòa.
Nhưng đó là những gì diễn ra ở 20 vòng đầu, khi Liverpool hơn Man City tới 7 điểm và nếu đánh bại đối thủ này ở Etihad trong dịp đầu năm mới, khoảng cách sẽ lên thành 10.
Tiếc thay, The Kop lại thua. Và đó chính là khởi đầu cho sự đổ vỡ. Chiến thắng 5-0 trước Watford mới đây là dịp hiếm hoi các liverpoodlian được chứng kiến thứ bóng đá quyến rũ và hiệu quả. Còn lại, chủ yếu là những màn trình diễn bế tắc, chán nản và sự phung phí.
Tại Goodison Park đêm Chủ nhật là lần thứ 4 trong hơn 1 tháng qua, Liverpool chỉ thu về 1 điểm sau 90 phút, đồng nghĩa với việc đánh rơi 8 điểm. Kết quả là sau vòng 29, Man City chính thức đòi lại ngôi đầu và The Kop lui xuống phía sau với 1 điểm ít hơn.
Liverpool đã ghi bàn dẫn trước Leicester và West Ham, nhưng rồi bị gỡ hòa. Gặp MU và mới đây là Everton, họ làm tốt hơn trong việc bảo vệ mành lưới, song lại không thể ghi bàn. Thậm chí cơ hội cũng không nhiều. 7 và 10 cú sút ở 2 trận này là thấp nhất trong mùa giải.
Mohamed Salah đã không thể lên tiếng khi Liverpool cần anh nhất.
Những nhà vô địch không được tạo ra một cách ngẫu nhiên. Đó chắc chắn là một tập thể xuất sắc nhất, cả về chất lượng sân cỏ lẫn sức mạnh tinh thần. Dĩ nhiên, phải duy trì những yếu tố tốt đẹp này trong suốt mùa giải.
Với Liverpool, 28 năm đủ dài để mài mòn phẩm cách nhà vô địch. Họ không có khả năng đối phó với nghịch cảnh, đánh mất sự điềm tĩnh khi mọi thứ không như ý muốn và thiếu nhất quán trong việc gây dựng thói quen chiến thắng.
Ví dụ như tình huống băng xuống đối mặt thủ môn ở phút 28 đêm Chủ nhật, thật khó hiểu tại sao Mohamed Salah lại có thể bỏ lỡ. Phút 56, ngôi sao người Ai Cập tiếp tục để cơ hội trôi qua khi đối mặt Jordan Pickford thêm lần nữa.
Sau trận đấu, Klopp than thở rằng ông đã xem lại chiến thắng của Man City với Bournemouth, và đội bóng của Pep "đã có 3 điểm từ 1 bàn thắng sau 900 cơ hội, và nó được ghi bởi chân nghịch". Thật đáng buồn khi các cầu thủ của ông lại không biết cách tận dụng thời cơ theo cách đó để kết liễu đối thủ.
Salah, cũng như các đồng đội khác, đều không thể giữ được sự điềm tĩnh trong thời khắc quan trọng.
Không chỉ Salah, Sadio Mane cũng đánh mất mình. Cầu thủ người Senegal không có nổi một cú sút trúng đích và thậm chí, chỉ có duy nhất 1 chạm trong khu cấm địa, đồng thời thành công 11/17 đường chuyền.
Những thống kê nghèo nàn của Mane một phần đến từ quyết định sai lầm của Klopp, khi đưa anh ta vào vị trí tiền đạo cắm và đẩy Divock Origi, người phù hợp hơn cho vai trò đó, ra cánh trái. Chưa hết, chiến lược gia người Đức cũng gây ngạc nhiên khi không đưa Naby Keita hay Xherdan Shaqiri vào sân để giúp kiểm soát hàng tiền vệ. Việc đưa James Milner hay sau đó là Adam Lallana vào sân không làm thay đổi tình hình, và cũng quá muộn.
Giờ thì Liverpool đã trở thành kẻ bám đuổi, thay vì dẫn đầu cuộc đua. Tuy nhiên, vẫn còn 9 vòng nữa và cánh cửa đến ngôi vô địch vẫn chưa khép lại. Đội quân của Klopp phải tiếp tục chiến đấu để thay đổi vận mệnh của mình. Trong khi đó, thời gian vẫn cứ trôi và những ngày đằng đẵng đợi chờ vẫn được nối dài thêm.