Suốt gần 3 thập kỷ dẫn dắt MU, Sir Alex Ferguson nổi tiếng cứng rắn và không bao giờ ký lại hợp đồng với những người đã rời khỏi CLB. Chỉ có một ngoại lệ duy nhất, là Mark Bosnich.
Sau cú ăn 3 lịch sử năm 1999, thủ môn Peter Schmeichel nhất quyết ra đi, để lại khoảng trống mênh mông trong khung gỗ. Những người ở MU nghĩ rằng Bosnich, người đang bắt chính cho Aston Villa, chính là sự thay thế hoàn hảo bởi biết anh ta quá rõ.
Năm 17 tuổi, chàng trai trẻ người Australia từng gia nhập Học viện MU, rồi ra mắt đội ngay trong năm đó. Thế nhưng quy định về giấy phép lao động với người nước ngoài khiến Bosnich không thể tiếp tục chơi ở Old Trafford. Anh lang thang về lại Australia, đi nghĩa vụ quân sự trước khi "cưới tạm" một cô vợ người Anh để có thể quay lại và tiếp tục sự nghiệp.
Mark Bosnich trong ngày ra mắt MU lần hai vào năm 1999.
Tái ký hợp đồng với MU thực sự là giấc mơ của Bosnich. Và anh không hài lòng chỉ là sự thay thế cho Schmeichel. Anh muốn tạo dựng sự nghiệp rực rỡ của riêng mình và chiến thắng mọi danh hiệu.
Bosnich đã đạt được mục tiêu thứ hai, khi sở hữu Cúp Liên lục địa 1999 và Premier League 1999/00, chức vô địch mà không nhiều người đạt được, ví dụ như Liverpool. Nhưng mục tiêu thứ nhất, anh thất bại thảm hại. Thời gian của anh ở Old Trafford chỉ kéo dài 2 mùa, trong khi toàn bộ mùa thứ hai chỉ ngồi dự bị. Sir Alex thậm chí tuyên bố thẳng, "Bosnich không còn cơ hội bắt chính. Tân binh Barthez là thủ thành số 1 còn Raimond van der Gouw, 37 tuổi, là số 2".
Nói một cách chân thành, Sir Alex không ưa gì Bosnich. Và mọi chuyện xuất phát từ thói phàm ăn của anh ta.
Bosnich trở thành một gã thủ môn béo phệ vì thói ăn uống không kiểm soát.
"Cậu ta chuyên nghiệp một cách khủng khiếp", ông viết trong tự truyện, "Trận làm khách với Wimbledon, Bosnich nhét vào dạ dày tất cả mọi thứ, từ bánh mỳ, súp đến bít tết. Vậy mà vẫn chưa đủ. Cậu ta đòi mang thực đơn tới để gọi tiếp".
Hoảng hồn, Sir Alex nói với Bosnich: "Vì Chúa, Mark, bọn tôi đang cố khiến cậu giảm cân nhưng cậu thì ăn như lợn". Thế mà khi toàn đội quay lại Manchester, việc đầu tiên Bosnich làm khi về đến là bốc điện thoại, gọi tới nhà hàng Trung Quốc để đặt món. "Cậu không thể ngừng được à?", HLV người Scotland lắc đầu chán nản. "Tôi bất lực với cậu ta. Cậu ta cứ ăn luôn mồm, đến sân tập muộn những 3 tiếng và luôn luôn trong tình trạng thừa cân", Sir Alex sau này than thở.
Trước những cáo buộc trên, Bosnich cật lực bác bỏ. Thậm chí còn nói rằng sẽ đến gặp ông thầy cũ để nói cho ra nhẽ. Tuy nhiên rất ít người tin lời anh ta.
Có một lần Bosnich được mời đến chương trình Fighting Talk của BBC, anh khiến cánh nhà báo cùng các nhân viên phát hoảng khi mang vào studio 2 túi thịt xông khói và 5 cốc cappuccino. Sau khi đã ngốn sạch chúng, điềm nhiên móc xì gà ra hút bất chấp biển cấm hút thuốc.
Sir Alex mỉa mai Bosnich là "chuyên nghiệp một cách khủng khiếp".
Cũng trong chương trình đó, Bosnich thú nhận về sự tăng cân không kiểm soát. Anh không thể không nhét thứ gì đó vào mồm dẫn đến việc trở thành gã thủ môn ục ịch, dễ chấn thương và không thể hoàn thành các nội dung tập luyện.
Cuối cùng, Bosnich bị bán sang Chelsea, nơi anh tiếp tục làm bạn với ghế dự bị, sau đó bị thải loại vì phát hiện dương tính với chất kích thích. Khi ngừng ăn, Bosnich chuyển sang hít cocain. Có giai đoạn anh thừa nhận hít 10gram mỗi ngày, tiêu tốn 5.000 USD mỗi tuần và trở thành một gã điên đúng nghĩa khi đột nhập vào chính nhà mình, dùng súng rồi bắn ông bố ruột.
Bây giờ ở tuổi 48, Bosnich đã giải nghệ hơn 10 năm và hoàn toàn không tiếc nuối về sự lãng phí tài năng bản thân. Anh vẫn tự hào là người duy nhất ký hợp đồng 2 lần bởi Sir Alex.