Với mọi cầu thủ, điều tồi tệ nhất có lẽ là khi ra sân ngay từ đầu, cố gắng để gây ấn tượng nhưng rồi bị thay ra chỉ sau 45 phút đầu tiên. Không dễ để tiêu hóa nỗi xấu hổ đó.
Adel Taarabt khi còn khoác áo Fulham, sau khi được HLV nói rằng anh sẽ rời sân sau giờ nghỉ giải lao, đã vào phòng tắm, rồi thu dọn đồ đạc và đi thẳng tới trạm xe bus bên ngoài sân vận động.
Hoặc tại Burnley năm 2010, Kevin McDonald và Robbie Blake đều bị thay ra trước khi bước vào hiệp 2. Mặc kệ các đồng đội tiếp tục chống chọi với Man City, cả hai rời khỏi sân Turf Moor. Có 2 lựa chọn cho họ, rẽ phải sẽ tới quán rượu, còn rẽ trái để đi về nhà. McDonald chọn rẽ phải, còn Blake rẽ trái. Dù đi theo hai hướng khác nhau, nhưng cả hai đều nhận chung kết cục: không bao giờ chơi cho Burnley một lần nữa.
Mason Mount đã trải qua cảm giác đó, không chỉ một mà tới hai lần, ở trận đấu với Leicester tại tứ kết FA Cup và gặp Sheffield United tại Premier League. Cả hai lần diễn ra trong vòng 2 tuần lễ, và cách đây không lâu.
Theo HLV Frank Lampard, việc rút Mount ra khỏi sân không phải vì anh chơi tệ. Đơn giản bởi ông muốn tìm kiếm một điều gì đó để lái trận đấu theo hướng khác. Và chiến lược gia từng chơi hơn 1.000 trận khi còn thi đấu nói: hành trình của một cầu thủ sẽ không bao giờ suôn sẻ. Mặc dù vậy, Lampard biết rõ cậu học trò không vui.
Có điều Mount, dù mới 21 tuổi, không hờn dỗi và phản ứng một cách tiêu cực. Anh không bỏ về, mà ngồi lại trong khu kỹ thuật và tìm hiểu tại sao lại bị thay ra. Anh rút tỉa bài học cho mình và nỗ lực hơn vào lần sau. Như cựu cầu thủ Chelsea nói trên BBC, Mount "là mẫu cầu thủ khao khát học hỏi và sẵn sàng đón nhận những lời chỉ trích". Anh hiểu rằng ở tuổi này, điều duy nhất nên làm là chăm chỉ và cống hiến.
Đêm Chủ nhật tại Wembley, Mount được đá chính, lần thứ 38 trong mùa giải, nhiều chỉ sau thủ môn Kepa Arrizabalaga và đội trưởng Cesar Azpilicueta. Nó cho thấy niềm tin mà Lampard đặt vào cậu học trò trong mùa đầu tiên chơi cho đội một Chelsea.
Trong hiệp đầu tiên, Mount là cầu thủ chơi ấn tượng nhất bên phía Chelsea. Anh rất năng nổ trên tuyến đầu, vừa tạo ra áp lực lớn cho hàng thủ M.U vừa giữ Aaron Wan-Bissaka bên phần sân nhà. Cầu thủ trẻ của Chelsea luôn tràn đầy năng lượng và không bao giờ ngừng chạy, dù có bóng hay không bóng. Tuy nhiên, Mount biết rằng màn thể hiện ấy không đủ đảm bảo để anh tiếp tục ở lại trên sân. Anh phải cố gắng để ảnh hưởng tới trận đấu nhiều hơn.
Trong giờ nghỉ, Lampard nói với Mount rằng phải gia tăng số lần dứt điểm để đặt sức ép lớn lên phía De Gea, người hẳn đang bối rối khi để lọt lưới sau cú chạm bóng của Oliver Giroud vào phút bù giờ cuối cùng của hiệp 1.
3 phút sau khi bắt đầu hiệp 2, Mount đã tung ra cú sút khi có bóng từ đường chuyền cẩu thả của Brandon Williams. Đó không phải pha dứt điểm đặc biệt hoàn hảo, nhưng đủ để De Gea mắc sai lầm. Ở bên ngoài đường biên, Lampard hét lên sung sướng. Một bàn thắng có phần may mắn, nhưng đó là phần thưởng cho người biết lắng nghe và tạo nên may mắn.
Sau trận đấu, cựu cầu thủ Phil Neville bình luận rằng Mount còn xuất sắc hơn cả Jack Grealish và James Maddison để xứng đáng có một vị trí thường trực trong đội tuyển Anh. HLV của Tam sư, Gareth Southgate trên khán đài hẳn cũng đồng ý với Neville.
Nhưng với Mount, anh không nghĩ quá nhiều về điều đó. Mối quan tâm của anh đơn giản và cụ thể hơn, chỉ là tránh không rơi vào nỗi xấu hổ khi bị thay ra ngay sau hiệp 1 thêm lần nữa.