Paris Saint-Germain vừa vượt qua thử thách lớn đầu tiên với chiến thắng trước Manchester City tại Champions League. Đội bóng thành Paris đã cho thấy đúng những gì người ta kỳ vọng ở bộ ba Neymar – Mbappe – Messi, những người được coi là xuất sắc nhất thế giới.
Neymar thử những pha gắp bóng đầy tính nghệ sĩ, Kylian Mbappe tăng tốc xộc thẳng vào vòng cấm, Lionel Messi cắt vào từ biên phải, đập nhả và cứa lòng hoàn hảo ghi bàn thắng.
Chiến thắng 2-0 là đủ khiến PSG hài lòng, đó cũng là kết quả mà các CĐV mong chờ. Khó có thể nói bộ ba tấn công lừng danh kia không chịu phòng ngự. Mbappe đôi khi cũng lui về, Neymar đóng góp bên cánh trái, còn Messi thì… nằm chắn dưới hàng rào đá phạt.
Dù có đóng góp, nhưng như vậy vẫn là chưa đủ. Cancelo thoải mái cầm bóng trong cả trận đấu vì Messi gần như không xuất hiện khi PSG không có bóng. Cancelo thậm chí còn không cần quan sát xem anh có bị kèm không bởi siêu sao người Argentina cũng chẳng theo kèm.
Ở thời điểm hiện tại, câu hỏi đặt ra là mục tiêu chủ yếu ở những trận đấu lớn như thế này là gì? Có phải chỉ là giành ba điểm để đi tiếp hay CLB cần một điều rộng hơn? PSG cần đưa ra một lời khẳng định vị thế của mình hay luyện tập một lối chơi gắn kết trong những trận đấu lớn? PSG đang rất cần sự gắn kết, bởi ở giải quốc nội, họ chỉ phải đối đầu với những địch thủ hạng thấp.
Đội chủ sân Parc des Princes có thể chơi như ở trận gặp Man City tại Ligue I mà không gặp vấn đề gì. Thế nhưng ở những vòng đấu sắp tới tại Champions League, họ nhiều khả năng sẽ trở thành một CLB bình thường trước những đối thủ mạnh. PSG trước Man City là một đội bóng thiếu cấu trúc, không có sự phối hợp giữa các tuyến. Đó chính là những gì họ thể hiện mùa trước, đặc biệt là trước Bayern Munich. Họ chỉ đi tiếp nhờ may mắn. Mùa này, Messi đang khiến vấn đề của PSG trở nên lớn hơn.
Siêu sao người Argentina chơi bên cánh phải, thường bó vào trung lộ và chọn vị trí giữa hậu vệ và tiền vệ đối phương. Achraf Hakimi thường xuyên dâng cao giúp PSG đảm bảo chiều rộng. Trong khi đó, Marco Verratti có xu hướng lùi sâu, vì thế Messi có thể lấp vào vị trí này để thi đấu như một tiền vệ.
Nếu PSG kiểm soát bóng tốt thì không có vấn đề. Thế nhưng khi họ mất bóng, hiểm họa mở ra khi Messi gần như không lùi về. Anh còn không chạy về vị trí cánh phải để giúp CLB đảm bảo khối đội hình. Cầu thủ này gần như không thi đấu và đi bộ luôn, dường như nhiệm vụ lui về không phải của anh.
Hãy nhìn cách Messi phản ứng khi Mbappe mất bóng bên cánh phải. Leo là cầu thủ PSG ở gần bóng nhất, hoàn toàn có thể gây áp lực để ngăn chặn đợt phản công của Manchester City. Thế nhưng không, đó không phải việc của siêu sao này.
Vấn đề của PSG lại nằm ở khu vực nguy hiểm nhất do Joao Cancelo nắm giữ. Cầu thủ người Bồ Đào Nha chơi tuyệt hay ở trận thắng Chelsea tuần trước với vị trí hậu vệ trái. Anh thường xuyên có những đường chuyền hay bằng má ngoài và không ít lần gây nguy hiểm cho PSG. Với việc Jack Grealish đứng trên cao kiềm giữ Hakimi, Cancelo lại càng thoải mái để chơi bóng.
Gần như toàn bộ các cơ hội mà Man City tạo ra đều tới từ cánh của Cancelo. Tương tự như tình huống ở giữa hiệp một, Cancelo đưa bóng vào và họ có tới hai lần liền sút bóng đập xà. Sơ đồ 4-3-3 của PSG bị phá vỡ. Messi không lui về giữ vị trí trong khối đội hình, tạo ra khoảng trống khổng lồ để Kevin De Bruyne xâm nhập. Chính De Bruyne là người tạo ra cơ hội cho Sterling và Bernardo Silva.
Trong hiệp hai, chủ yếu các cơ hội được tạo ra từ Joao Cancelo. Đầu tiên là đường chuyền thuận lợi song Raheem Sterling không thể tận dụng.
Sau đó, anh lại rót bóng hợp lý để De Bruyne băng xuống song không thể chạm bóng.
Chắc chắn HLV Mauricio Pochettino biết điều này. Đó là lý do ông sử dụng Ander Herrera, một cầu thủ có thể lực dồi dào và lối chơi cơ động đá tiền vệ lệch phải để bọc lót cho Messi. Với bộ ba tấn công phía trên và Verratti chơi ngay trước hàng thủ, Pochettino cần hai cầu thủ giàu thể lực để có thể lên xuống đều đặn. Một trong số họ là Idrissa Gueye, người ghi bàn mở tỉ số. Ở bàn thắng này, Messi đóng góp lớn khi anh phối hợp tốt với Hakimi và Mbappe.
Thế nhưng, sức họ cũng chỉ có hạn. Bộ ba tiền vệ của PSG chơi rất kỷ luật và luôn tìm thấy nhau, song Man City lại tìm được khoảng trống ở hai biên, thường là ở sau Messi. Vào một ngày khác, đội bóng của Pochettino có lẽ đã gặp nhiều vấn đề hơn nữa.
Tình hình trong hiệp hai còn đáng kinh ngạc hơn khi hàng tiền vệ lùi về phòng ngự, còn bộ ba tấn công lại ở phía trên. PSG lúc này như thể đang chơi với sơ đồ 7-0-3. Hai bức ảnh dưới đây là hai tình huống phòng ngự khác nhau, song không có ai trong bộ ba tấn công lui về cả.
Cho tới khi ghi bàn, Messi gần như không đóng góp gì nhiều. Anh không tạo ra cơ hội, không dứt điểm, thậm chí không đi bóng vượt qua bất kỳ ai cả. Dù vậy, không thể phủ nhận bàn thắng của cầu thủ này. Messi làm đúng cái điều mà anh được chiêu mộ: ghi bàn thắng mang thương hiệu của mình, điều ít ai trên thế giới làm được.
Bàn thắng đến với Messi cũng một phần vì anh không phòng ngự. Hai bức ảnh tiếp theo là tình huống diễn ra sau pha phòng ngự. Sơ đồ 7-0-3, Messi đứng rộng bên cánh phải, yêu cầu nhận bóng. Ngay lập tức Hakimi dâng cao kéo theo Cancelo để Messi có khoảng trống xộc vào trung lộ.
Cancelo không thể cản nổi Messi và số 30 bật tường cực nhanh với Mbappe để ghi bàn.
Pha lập công này là lý do PSG mang anh về, Messi không phải là cầu thủ gây ảnh hưởng liên tục, anh là cầu thủ của những khoảnh khắc vĩ đại. Trong nhiều mùa giải vừa qua, chiến thuật của đội bóng có Messi xoay quanh anh, còn đối thủ thì chỉ tìm cách cản anh. Điều đáng nói là liệu có đội bóng nào có thể tận dụng những điểm yếu lộ ra từ hệ thống có Messi.
Dĩ nhiên, kiểm soát áp đảo một trận đấu không có nghĩa là sẽ thắng trận. PSG có điều mà Man City không có: ba ngôi sao tấn công thuộc hàng số một thế giới. Trận đấu giữa Man City và PSG là sự tương phản của hệ thống xuất sắc và cá nhân xuất sắc. Đẳng cấp cá nhân có thể thắng một trận đấu, nhưng hệ thống tốt sẽ tạo nên sự ổn định để vô địch.