Cuộc chiến giữa Jose Mourinho và Pep Guardiola gợi nhớ khoảng thời gian nóng bỏng khi cả hai cùng cầm quân ở La Liga, đã không xảy ra. Chiến lược gia người Bồ Đào Nha bị sa thải chỉ vài ngày trước trận chung kết League Cup.
Một số nói rằng kết quả sẽ khác nếu Mourinho còn tại vị. Ông là chuyên gia của các trận đấu lớn và biết cách để giành chiến thắng trong một trận chung kết. Tuy nhiên, không chắc Mourinho sẽ làm tốt hơn HLV tạm quyền Ryan Mason khi đã để thua 0-3 cách đây 2 tháng.
Cũng không có gì đảm bảo đội của Mourinho sẽ không để thủng lưới vào phút 82, sau khi đã quá nhiều lần sụp đổ vì các bàn thua phút cuối. Thành thực mà nói, Tottenham ở Wembley căn bản vẫn là đội bóng của Mourinho, tư duy phòng thủ và thiếu kế hoạch tấn công.
Chúng ta biết rằng trong một thập kỷ qua, Mourinho chỉ tham dự 4 trận chung kết và thua 2 trong số đó. Cùng thời gian, Guardiola góp mặt trong 7 trận và thắng cả 7. Không gì khác ngoài một sự nhấn mạnh, Mourinho đã lùi sâu vào quá khứ trong khi Guardiola vẫn đang tiếp tục leo lên bậc thang của danh vọng và sự vĩ đại.
Vậy khác biệt ở đây là gì? Mourinho vẫn thường xuyên nhắc nhở về 25 danh hiệu ông giành được trong sự nghiệp, hay 3 ngón tay, ám chỉ về 3 lần đăng quang Premier League. Đó là những chiến tích rất đáng tự hào, song không có sự gia tăng trong những năm trở lại đây. Lần cuối Mou vô địch Premier League là năm 2015, và lần gần nhất nâng cao một chiếc Cúp bất kỳ là năm 2017, tức 4 năm trước.
Tại Wembley đêm Chủ nhật, với chiếc huy chương lấp lánh trên ngực, Guardiola đã giơ 4 ngón tay. Đó không phải sự nhắc lại quá khứ, mà đánh dấu bước tiến mới vừa đạt được: 4 lần vô địch League Cup liên tiếp.
Bây giờ Pep đã có 30 danh hiệu chỉ sau 13 năm cầm quân. Nó sẽ tăng thành 31 vào cuối tuần tới nếu Man City giành trọn vẹn 6 điểm từ 2 trận đấu với Crystal Palace và Chelsea, qua đó lên ngôi vô địch Premier League. Trong trường hợp họ vượt qua Real và tiếp tục giành chiến thắng ở trận chung kết Champions League tại Istanbul, số danh hiệu của Pep sẽ là 32.
Từ khi còn thi đấu, được Louis van Gaal coi là "cầu thủ duy nhất đủ đẳng cấp nói chuyện với tôi", Guardiola đã thấm nhuần tư tưởng "chỉ có kẻ yếu đuối mới ăn mừng vinh quang quá khứ", và "mọi thứ cần bận tâm chỉ là trận đấu kế tiếp, danh hiệu kế tiếp".
Dĩ nhiên nói luôn dễ hơn làm. Vì vậy, Guardiola liên tục phải cải thiện mỗi ngày, không ngừng làm mới bản thân để thích ứng với thế hệ cầu thủ mới, trở thành nhà tiên phong trong các trào lưu chiến thuật thay vì mải miết chạy theo sự thay đổi của bóng đá.
Như một lần HLV người Tây Ban Nha chia sẻ: "Khi mới đến Bayern, tôi muốn đội bóng này chơi theo phong cách Barca. Nhưng rồi tôi sớm nhận ra, mình phải thích nghi với các cầu thủ hiện có và thấu hiểu họ".
Đó là lý do Bayern khác với Barca. Man City lại khác nữa. Thậm chí Man City hiện tại là một phiên bản rất khác so với Man City cách đây 2 hay 3 năm. Họ không ghi quá nhiều bàn thắng nhưng kiểm soát toàn diện mọi khía cạnh trên sân để không thủng lưới, và luôn là người chiến thắng sau cùng. Đến nay The Citizens đã thắng 30/33 trận gần nhất, giữ sạch lưới 18 trận trong số đó. Cả mùa giải, họ mới thua 5 trận và thủng lưới 32 bàn (0,6 bàn/trận).
Bây giờ, trước mắt Pep là khung trời rộng mở, với vinh quang và danh hiệu. Còn Mourinho, đối mặt với nguy cơ thất nghiệp dài hạn sau quá nhiều thất bại và lời khẳng định về một sự hết thời.