img
[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 1.

Tôi gặp Ngân khi là phó Quân đoàn của 1 hội trong Free Fire. Thời gian ấy, tôi có thói quen hơi “hư hỏng” một chút, đó là chọc ghẹo các bạn nữ, đặc biệt với những “lính mới” của quân đoàn. Nhưng không rõ vì sao, tôi cảm thấy Ngân khác với phần còn lại. Cô ấy mang tới một cảm giác mới mẻ mà đến bây giờ tôi vẫn chưa biết phải diễn tả thế nào cho phải.

Tôi mê mệt giọng của cô ấy, thích những lần 2 đứa giành Booyah cùng nhau, thích những đêm thức đến sáng. Sau một thời gian dài làm “đồng chí” trong game, tôi quyết định tiến thêm bước nữa. Tôi đánh bạo gửi lời làm quen và nhận được lời đồng ý từ nàng.

Vậy đấy, hai đứa đã bén duyên và yêu nhau nhờ Free Fire.

Qua trò chuyện và xem Facebook, tôi thấy Ngân là người khá chững chạc, đoán chừng cô ấy cũng cao nữa. Bởi dẫu sao, cô ấy cũng là một giáo viên mà, lại còn dạy cấp 2. Nhưng trong buổi gặp nhau đầu tiên sau 6 tháng quen nhau qua những buổi chơi game, video call khiến tôi khá ngỡ ngàng.

Ấn tượng đầu tiên của tôi là chẳng rõ vì sao giáo viên dạy cấp 2 gì mà bé, mà lùn quá vậy. “Như thế này thì học sinh có cao hơn cô giáo không” tôi tự nhủ. Và quả thực, Ngân cũng chia sẻ rằng học sinh toàn cao hơn cô ấy.

Nhưng dĩ nhiên, tôi yêu Ngân thật và vấn đề chiều cao không khiến tôi thay đổi tình cảm của mình. Tức cái là đến buổi gặp đầu sau 6 tháng quen nhau mà nắm tay cũng chẳng được nắm. Đến nay thì cả 2 đã quen nhau 3 năm rưỡi, tôi vẫn thường trêu chọc về chiều cao của cô ấy. Ban đầu thì Ngân có đôi chút không vui nhưng giờ thì thấy cũng bình thường.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 2.

Thuở ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ yêu cho vui. Nào ngờ, tôi thương Ngân quá và yêu tới tận bây giờ. Thậm chí, chuyện tình cảm của chúng tôi chẳng mấy suôn sẻ vì phía gia đình. Bởi ai chẳng muốn con gái mình cưới được một người trưởng thành, chín chắn. Còn tôi, tôi còn trẻ, kém tuổi Ngân. Gia đình cô ấy sao có thể đủ tin tưởng tôi để gửi gắm con gái một mình lên TP. HCM?

Chính vì vậy, mà tôi nhận ra mình phải trưởng thành hơn, để mọi người có thể đặt trọn niềm tin. Tôi chỉ có một suy nghĩ trong đầu là phải kiếm được tiền, để có thể lo cho Ngân.

Vì vậy, tôi đã quyết định bỏ học và bước trên con đường chưa biết trước tương lai sẽ ra sao.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 3.

Trước khi quen Ngân, tôi cũng chỉ là một sinh viên chẳng mấy khá giả xuất thân từ nông thôn. Hồi thi đại học, cả nhà nở mày nở mặt vì tôi là người đạt điểm cao nhất trong họ với 26 điểm, đỗ Đại Học Quốc Gia. Nhưng như bao bạn trẻ khác, tôi chẳng mấy thích thú với việc học trên lớp.

Xen giữa những tiết học nhàm chán là khoảng 15 đến 20 phút giải lao, vừa đủ cho một trận. Cứ như vậy hằng ngày, tiếng chuông báo kết thúc tiết học là tôi như kẻ say bừng tỉnh, vì khi ấy tôi được là chính mình với Free Fire. Mặc cho mọi người nghĩ gì, theo tôi, Free Fire là một lựa chọn tuyệt vời. Tôi có thể cùng nhóm bạn chơi mọi lúc, mọi nơi với một chiếc điện thoại thông minh.

Giờ mà bảo tôi kể lại quá trình bắt đầu chơi như thế nào thì quả thực rất khó. Tôi chỉ biết rằng mình đã dành rất nhiều thời gian cho trò chơi này khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đổi lại, tôi đã có một quãng thời gian vô cùng đáng nhớ.

Tôi và một nhóm bạn muốn thử sức đi đánh giải và kiếm thêm chút thu nhập nên đã thành lập một đội tuyển. Khi đó, tôi, Gao Huynh, Cô Ngân và Gao Đen.

Thời ấy thì hệ thống giải Free Fire chưa được như bây giờ. Đa số là những giải tự phát, thi đấu online là chính. Dù leo rank vèo vèo nhưng cảm giác lần đầu thi đấu của tôi khá áp lực. Rõ ràng là trời Sài Gòn nóng đổ mồ hôi nhưng cả người tôi lạnh toát, run cầm cập. Phải sau vài giải đấu, tôi mới dần làm quen được với những áp lực và có thể thi đấu hết sức mình. Dẫu vậy, kết quả của chúng tôi ở thời điểm ấy khá bết bát, cứ vào tới bán kết là bị loại những 2, 3 mùa.

Cuộc sống sinh viên của tôi cũng như bao bạn khác. Ai mà chẳng vừa học, vừa chơi game. Nhưng tới khi quen Ngân, tôi nhận ra rằng liệu cô ấy có thể chờ mình được hay không? Những suy nghĩ ấy giúp tôi dần trưởng thành và tính toán cho sự nghiệp sau này. Còn biết bao năm trên ghế nhà trường, rồi ra trường liệu thu nhập có tốt. Yêu người hơn tuổi, tôi buộc phải trưởng thành sớm hơn, biết lo toan mọi thứ.

Dần dần, Free Fire ngày càng nhiều người chơi, phát triển hơn. Nhiều streamer, youtuber đã thành công ở những tựa game khác và tôi bỗng có một ý nghĩ: “Liệu mình có thể kiếm tiền từ Free Fire?”. Trùng hợp làm sao, tôi gặp AS Mobile. Khi đó, anh ấy là một streamer khá nổi trong cộng đồng với hơn 100.000 người theo dõi. AS Mobile nhận ra tiềm năng của tôi và muốn tôi học nghề, đi theo con đường streamer.

Tôi cũng đắn đo rất nhiều về lựa chọn này. Để theo đuổi con đường này, tôi sẽ phải đánh đổi bằng việc nghỉ học. Liệu bố mẹ biết thì sao? Tôi dành nhiều thời gian để suy nghĩ và quyết định theo đuổi đam mê. Vì tôi cần kiếm tiền, và vì đã có nhiều người thành công khi lựa chọn ngành nghề này.

Đến nay, tôi vẫn nhớ như in câu nói AS Mobile nói lúc bấy giờ: “Nếu mình có đam mê cái gì thì phải đi theo đam mê ấy. Không phải bây giờ thì là bao giờ”. Vì vậy, tôi quyết định bỏ hết tất cả để bắt đầu hành trình mới, những thử thách mới.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 4.

Khởi đầu bao giờ cũng là thời điểm khó khăn nhất. Tôi quyết định giấu bố mẹ, bỏ học. Tài chính thiếu thốn, tôi lại muốn có một chất lượng tốt nhất dành cho khán giả. Bởi stream trên máy tính thì bao giờ cũng rõ nét hơn điện thoại. Tôi chơi ngoài quán net máy vip 30.000 VNĐ/giờ. Mỗi ngày streamer 4-5 tiếng là mất 150.000 VNĐ. Khi đó tôi chẳng có đồng nào trong túi.

Đã không có tiền, tôi còn bị một cú lừa đau vì còn trẻ, dại dột. Tin lời người ta, tôi đi cầm đồ xe máy, kiếm đủ 18 triệu để kinh doanh. May mắn sao, tôi được những đứa bạn cùng quê đưa về ở chung trọ. 5 đứa chui vào một căn phòng khoảng 20 mét vuông, chồng chéo lên nhau mà ngủ, mà sinh hoạt.

Khi bố từ quê lên thăm mới vỡ lẽ chuyện tôi bị lừa đảo. Bố khóc rất nhiều và cho rằng tôi hư, còn nhỏ mà dám đặt xe, cầm hơn chục triệu đưa người ta. Bố đưa 2 dòng nước mắt đi về.

Thời điểm này, tôi vẫn không đủ dũng khí để nói với bố về việc đã bỏ học. Thử nghĩ xem, trong tay tôi lúc đấy chính thức chẳng còn gì hết. Xe đã mất, tiền cũng không. Còn mục tiêu kiếm một công việc ổn định đã tiêu tan. Bố nhìn thấy tôi như thế, há chẳng kéo bằng được tôi về quê. Tôi đương nhiên không muốn trở về với tư cách của một thằng thất bại như thế, nhất là khi sự kỳ vọng của mọi người quá lớn.

Vì vậy, tôi quyết tâm phải thành công với con đường mình đã chọn. Chứng kiến giọt nước mắt của bố, ngọn lửa trong tôi càng bùng cháy dữ dội. Cứ thế, tôi mỗi ngày vừa livestream, vừa làm thêm và nghiên cứu thêm về Youtube.

Khởi đầu làm Youtube chưa thể kiếm ra tiền, tôi buộc phải thêm để tiếp tục đam mê, làm phục vụ bàn, quán cafe, nhà hàng hay tiệc cưới. Những việc chân tay có thể kiếm tiền, tôi đều thử qua. Tôi đi phục vụ tới khi đôi chân sưng húp lên từ 5 giờ chiều tới 23 giờ mới về tới nhà.

Trong khi mọi người đang say giấc nồng, tôi vùi đầu vào những tài liệu tìm kiếm được trên MXH. Bởi tôi hiểu rằng cần phải tìm hiểu thật kỹ về con đường mình đang chập chững bước vào. Thời gian nghỉ ngơi chỉ có 6 tiếng mỗi ngày. Còn lại, tôi vùi đầu vào công việc tiếng một ngày.

Khó khăn, cố gắng là vậy nhưng phản ứng của người xem nhiều lúc khiến tôi chán nản. “Content trẻ trâu”,nhiều người chửi vậy dù tôi đã rất cố gắng. Đọc những dòng bình luận đó khiến tôi áp lực rất nhiều vì rõ ràng, tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng người ta lại liên tiếp buông ra những từ ngữ tiêu cực. Nhưng tôi không thể dễ dàng bỏ cuộc.

Dù chẳng có mấy niềm vui khi khởi đầu làm Youtube/Streamer, nhưng có một động lực duy nhất để tôi tiếp tục con đường này, đó là Ngân. Tôi phải trưởng thành, kiếm tiền và ít nhất, có thể lo cho cô ấy và có gì đó để người ta tin, đi theo mình.

Tôi vùi đầu vào công việc và không biết gì về mọi thứ xung quanh. Thậm chí, khi có bài hát mới, hot trên MXH nhưng phải 4, 5 ngày sau tôi mới biết, và nghe thử.

Không rõ rằng có duyên với nghề này hay không, nhưng từ khi bước vào con đường này, tôi cảm thấy mình khá may mắn. Những ngày đầu làm streamer, youtuber, tôi đếm, theo dõi từng người xem. Đây là cách để tôi vượt qua những chỉ trích của mọi người. May mắn làm sao, lượng người theo dõi của tôi đều tăng đều sau mỗi ngày và chẳng mấy khi chững lại. Tôi dần thích thú, đam mê hơn với con đường này.

Ngay cả gia đình cũng không hiểu tôi làm gì. Câu đầu tiên mẹ nói khi thấy tôi trên mạng là “Mày làm trò hề gì thế này”. Đó là một clip không có gì quá đặc biệt, chỉ là tấu hài một chút. Bố mẹ không muốn tôi đưa bản thân lên làm trò cười trên mạng như vậy. Nhưng, đó là con đường tôi theo đuổi. Và nếu thay đổi, có chăng là tôi sẽ không “tấu hài” nữa.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 5.

Tôi thay đổi nhiều vì Ngân thì cô ấy cũng vậy. Ngân có một công việc ổn định là giáo viên. Nhưng bất chấp sự phản đối của bố mẹ, Ngân bước ra khỏi vùng an toàn và quyết định trở thành streamer. Mãi sau này tôi mới biết, cô ấy muốn thay đổi vì một lần thấy tôi chơi game cùng nữ streamer khác. Ngân ghen.

Nhưng nào có bố mẹ ai muốn con cái theo đuổi ngành nghề mới lạ. Người lớn mà, họ đâu biết streamer là gì. Dĩ nhiên, bố mẹ Ngân không đồng ý.

Nhưng tôi hiểu những gì streamer có thể mang lại, tiềm năng của ngành nghề này. Vì vậy, tôi quyết định đến nhà để thuyết phục gia đình Ngân. Tôi đã chuẩn bị rất nhiều, về những thành tựu, tương lai của công việc này. Youtuber, streamer đang là mảnh đất màu mỡ, có thể đem lại thu nhập ổn.

Nhưng kế hoạch của tôi chẳng mấy suôn sẻ. Ngay khi mở cửa, đập vào mắt tôi là những giọt nước mắt của mẹ Ngân.

Tôi sững người, không nói nên lời, cảm thấy mình như kẻ xấu, lừa gạt con gái của họ. Khi đó, tôi không biết rằng mẹ Ngân khóc vì thương con gái, hay vì hận tôi.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 6.

Giọt nước mắt ấy tạo nên áp lực khủng khiếp, khiến những ý định trong đầu bỗng tan biến. Nhưng tôi yêu Ngân, muốn được ở bên cô ấy. Vậy nên vượt qua tất cả, tôi tự nhủ mình phải bình tĩnh, trở lại với những dự định ban đầu. Tôi phải thuyết phục bố mẹ Ngân đồng ý cho con gái lên TP. HCM làm việc. Tôi nhớ mãi câu nói khiến bố mẹ Ngân yên lòng nhưng cũng là một áp lực khổng lồ: “Cháu yêu Ngân và cháu sẽ lo được cho cô ấy”.

Và cho đến cuối, tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhận được cái gật đầu từ 2 bác. Không rõ cái gật đầu ấy thể hiện lòng tin cho tôi, hay đơn giản vì họ thương con gái nên mới vậy. Thực ra dù sao thì kết quả cũng đã như 2 đứa mong muốn.

Trước lúc 2 đứa rời đi, mẹ Ngân có nói rằng: “Không cần nhiều tiền, chỉ cần có con gái ở nhà”. Ngân là một cô con gái ngoan, không bao giờ cãi lại bố mẹ nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy bướng đầu như vậy. Ngân lớn tiếng với bố mẹ, nhất quyết theo tôi, theo đuổi con đường mới. Dù bố mẹ có nói ra sao, cô ấy cũng không nghe và hứa rằng sẽ thành công ở một ngành nghề mới, không phải giáo viên.

Điều khiến tôi áy náy nhất là mẹ Ngân rất buồn, thậm chí là bị trầm cảm sau khi con gái rời nhà lên thành phố. Chắc hẳn, cô ấy sốc khi con gái lại không nghe lời như vậy.

Nhưng may mắn khi cả 2 đều đạt được thành tựu nhất định ở con đường này. Đến nay, cả tôi và Ngân đều đã có được sự thành công nhất định, với nhiều người theo dõi. Gia đình cũng có cái nhìn tích cực về công việc của 2 đứa. Tôi tự nhủ rằng sẽ không bao giờ khiến phụ huynh phải khóc vì mình. Tôi không muốn nhìn thấy cảnh tượng ấy

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 7.

Ở cùng nhau, có nhiều lúc gặp khó khăn nhưng cả 2 luôn cố gắng để vượt qua. Nhớ lại khi Ngân trở nên viral, nhưng lại toàn những bình luận tiêu cực của bài hát streamer Đại Chiến, cô ấy đã chịu rất nhiều áp lực. Nhưng chúng tôi đã có thể cùng cố gắng, vượt qua.

Cuối năm 2020, tôi quyết định cầu hôn Ngân, 2 đứa tổ chức lễ đính hôn để 2 phía gia đình có thể yên tâm hơn.

Tôi nhớ mãi cái ngày ở phố đi bộ Hồ Gươm. Với sự hỗ trợ của bạn bè, tôi đã chuẩn bị suốt gần 2 tháng để cho sự kiện đặc biệt này. Đây là quãng thời gian rất khó khăn khi tôi và những người chuẩn bị phải giấu kín, không được để lộ với Ngân.

Tối hôm đó, bạn Ngân hẹn cô ấy đi chơi. Dĩ nhiên, Ngân không hề biết gì. Trước sự chứng kiến của biết bao bạn bè, người thân, tôi xuất hiện, quỳ xuống và cầu hôn cô ấy. Khoảnh khắc đeo nhẫn cho Ngân, tôi ngỡ rằng mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới. Ngân đồng ý, bật khóc và ôm chầm lấy tôi. Người con gái bé nhỏ ấy nằm trọn trong vòng tay, tôi ngỡ mình đang ôm cả thế giới này.

Trước khi chính thức làm chồng người ta, tôi muốn thử thách bản thân ở một lĩnh vực mới.

Làm streamer/youtuber chưa bao giờ là một nghề ổn định. Có rất nhiều người bị mất kênh Youtube, Fanpage, tôi có thể mất tất cả nếu rơi vào hoàn cảnh tương tự, chẳng hạn như dính vào một scandal.

Thế nên, tôi muốn thành lập đội tuyển thi đấu Free Fire, một công ty. Hơn nữa, tôi muốn tiếp tục hành trình còn dang dở, đam mê thi đấu khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đây sẽ là một công việc ổn định hơn nhiều.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 8.

Năm 2020, đội Free Fire GAO ra đời. Tôi đảm nhận vị trí HLV nhưng không phải vì không thể thi đấu. Tôi vẫn còn đủ sức chơi ở sân chơi cao cấp nhưng biết rằng mình sẽ sớm bị lớp trẻ bỏ xa nếu vừa thi đấu, vừa tập trung cho youtuber/streamer. Hơn nữa, ở vị trí này, tôi có thể vận dụng tối đa những kiến thức mình đã học, tìm hiểu về Free Fire.

Dẫu vậy, kết quả của GAO chẳng mấy suôn sẻ. Chứng kiến những anh em tri kỉ ra đi vì kết quả. Tôi nhận ra rằng mình cần trở nên chuyên nghiệp hơn. Đó là lý do GAO Media ra đời với ủng hộ nhiệt tình từ anh Viruss và Nam Lầy (2 streamer nổi tiếng). Tôi cũng rất ngỡ ngàng khi anh Viruss lại ủng hộ tôi đến vậy.

Khi đến nói với Viruss, anh ấy nói với tôi rằng: “Mày làm gì vậy, anh bảo với mày chứ, cái này khó làm lắm còn nếu mày muốn chơi thì anh sẽ giúp mày tới bến. Mày đứng có cố quá vì cái này ảnh hưởng trực tiếp tới công việc…”. Với tính cách muốn trải nghiệm, lại còn nhận được sự ủng hộ của đàn anh, GAO Media ra đời. Nếu nói tôi thành công ở streamer nhờ ý tưởng tốt, hơn người khác thì không có, nhưng tôi có sự chân thành và quyết tâm muốn làm nên một điều gì đó lớn hơn, chắc hẳn đó là lý do mọi người tin tưởng tôi.

Dần dần, tôi mày mò, học hỏi trên mạng và tìm hiểu từ những người xung quanh. Đến nay, GAO Media đã thành lập được gần 1 năm với hơn 10 KOLs. Việc phải quản lý công ty khiến tôi bận rộn hơn, nhưng không vì vậy mà tôi bỏ bê việc stream, làm youtube. Bởi tôi hiểu rằng, đó là cái gốc của mình.

Trước đây có thể stream 4-5 tiếng nhưng khi có công ty, nhiều việc thì tôi cố gắng để stream được 2 tiếng. Một ngày làm việc từ 8 rưỡi sáng đến 5 rưỡi chiều ở công ty. Sau khi ăn uống, nghỉ ngơi thì stream 2 tiếng rồi làm clip đến tầm 2, 3h sáng.

[Ngồi xuống và nghe tôi kể về Esports] Gao Bạc: Vì Ngân, tôi buộc phải thành công  - Ảnh 9.

Nhưng khi ôm quá nhiều việc thì mọi thứ không thể như ý muốn. Tôi cố gắng, muốn lo cho tương lai của 2 vợ chồng. Nhưng để rồi, tôi lại bỏ quên Ngân, chẳng thể chăm sóc cô ấy như trước đây. Dẫu biết thời gian chúng tôi ở bên nhau lâu, nhưng chưa đủ để hiểu thứ mỗi người cần. Tháng 3 vừa qua, tôi và Ngân chia tay.

Nhiều người cho rằng đó là “content”, nội dung để câu view. Và quả thực, tôi cũng mong đó là thật. Ngân trở về Đà Lạt với bố mẹ.

Hóa ra, những bộ phim tình cảm trước tôi thường xem là có thật. Một người đàn ông tập trung cho công việc, sự nghiệp mà quên mất bạn gái, gia đình lại chính là tôi. Một người giỏi phải biết cân bằng cả 2 thứ. Mà tôi, đã không làm tốt điều này. Đây là bài học cũng như kinh nghiệm xương máu tôi muốn gửi gắm tới những người theo dõi mình.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi nhận ra rằng mình không thể thiếu được Ngân. Tôi quyết định đi về Đà Lạt để nói chuyện với gia đình và Ngân.

Tôi bị bố mẹ Ngân mắng nhiều. Tôi hiểu rằng mình không tốt. Chúng tôi vẫn còn tình cảm dành cho nhau, sau khi giải quyết khúc mắc cũng quyết định quay trở về. Tôi đón Ngân trở về TP. Hồ Chí Minh. Đây là kinh nghiệm quý báu để tôi biết phải cân bằng giữa công việc và chuyện tình cảm.

Lúc này, công ty dần ổn định thì cũng là lúc thời gian của tôi được thoải mái hơn. Tôi biết mình đã sai ở đâu và quan tâm tới cô ấy nhiều hơn.

Sau khi trải qua một chặng đường dài, có chỉ trích, cũng có những lời khen ngợi, tôi không biết quyết định mình bỏ học để theo đuổi đam mê có đúng hay không. Nhưng tôi có thể tự hào với những gì đã đạt được. Bố mẹ, gia đình cũng đã hiểu và cũng hài lòng với tôi.

Tôi muốn nhắn nhủ với mọi người rằng: “Nếu các bạn thật sự muốn thì nên cố gắng làm vì chưa chắc ước mơ của mình đã thành công nhưng có một điều khiến các bạn không hối hận đó là các bạn không từ bỏ ước mơ của mình. Đó là thứ mình làm được khi đi với ước mơ của mình tới bây giờ”.

Ngoài ra, mọi người không nên chờ đợi may mắn. Tôi nhận được sự hỗ trợ từ những đàn anh như AS Mobile, Viruss là thật. Nhưng để đạt được thành công thì ai cũng cần một sự cố gắng, nỗ lực rất nhiều. Nếu nói về may mắn thì không ai nên chờ may mắn, nên cố gắng trước. Còn may mắn có đến hay không thì coi như đó là tùy duyên. Nếu chờ may mắn thì đời này người ta trúng vé số nhiều lắm rồi.