Ở một ngôi trường bỏ hoang tại một thị trấn nhỏ của Wisconsin, một mẩu giấy mà trắng được gắn vào cửa chính. Trên đó xuất hiện một dòng chữ màu đen: "Rapids boxing". Leo lên tầng 3, chúng ta lại thấy thêm một chữ viết tay khác. "Phòng nghỉ ngơi", dòng chữ được ghi trên mảnh giấy. "Nhưng bạn không được phép nghỉ ngơi đâu".
Từ cuối hành lang, âm thanh đấm bao cát phát ra kết hợp cùng tiếng giày di chuyển trên mặt sàn. Sau vài phút, tiếng chuông vang lên và âm thanh tạm thời chấm dứt. Trước khi bước vào căn phòng này, thêm một tấm bảng nữa: "Ba nguyên tắc của quyền Anh".
1. Đưa tay lên cao
2. Đưa tay lên cao
3. Sau khi ra đòn, nhanh chóng đưa tay trở về vị trí cũ.
Và rồi dòng chỉ dẫn cuối cùng là bảng giá, một mức khá rẻ và "nộp cho Ken hoặc Karen".
Ken là Ken Hilgers, 70 tuổi, một thành viên nghỉ hưu của nhà máy giấy trong vùng. Ông cũng chính là thầy giáo đứng lớp tại CLB quyền Anh này.
Trong bối cảnh những chương trình đào tạo boxing cấp trung học và đại học ỏ địa phương dần biến mất, phòng gym này là một trong những địa điểm giúp các cô cậu thanh thiếu niên nuôi dưỡng niềm đam mê quyền Anh.
"Chúng đang chết dần", Hilgers mô tả về những phòng gym trong khu vực. "Từng có thời điểm, mỗi thị trấn đều có phòng gym riêng. Chúng tôi tranh tài vào mỗi cuối tuần".
Dale Horn, tay đấm được Hilgers huấn luyện vào những năm 1970s, có lẽ là người thành công nhất với hơn 100 trận nghiệp dư và từng 5 lần vô địch bang. Nhưng lúc này, sự chú ý của Hilgers lại dành cho những cái tên khác, như cậu nhóc 10 tuổi Taylor Smith chẳng hạn.
"Taylor đã tìm kiếm đối thủ trong suốt một năm qua", Hilgers chia sẻ. "Chúng tôi chưa tìm được một đối thủ phù hợp cho cậu ấy".
Cậu nhóc đã tập luyện ở CLB trong suốt 3 năm qua, là một trong 15 đứa trẻ đến phòng gym của ông Hilgers 2 lần/tuần. Cậu là cái tên quen thuộc, được mọi người tại đây yêu mến. Năm 1975, khi ông Hilgers bắt đầu tập luyện, nơi đây hội tụ rất nhiều tay đấm xuất sắc, một vài người từng lọt vào đội tuyển Olympic trẻ tại Wisconsin.
"Họ đều là những ngôi sao tại trường học, sau này, tôi không còn nắm lứa tài năng như vậy nữa", ông Hilgers nói thêm.
Ông ước tính đã đào tạo khoảng 1.300 tay đấm trong suốt sự nghiệp của mình và 30 trong số này trở thành nhà vô địch quốc gia. Nổi tiếng thì có thể kể đến Steve Zouski, người sau này có thành tích 31-18 ở sân chơi chuyên nghiệp. Zouski từng có cơ hội so tài cùng với Mike Tyson và George Foreman.
Năm 1986, Zouski so tài cùng Mike, khi ấy 19 tuổi và có thành tích 18-0. Zouski tất nhiên phải nhận thất bại ở cuối hiệp 3. Một năm sau đó, tay đấm này cũng trở thành cái tên đầu tiên Foreman gặp gỡ khi ông tái xuất võ đài.
Thêm một lần, Zouski phải nhận thất bại nhưng dù sao, đây cũng là trải nghiệm không phải ai cũng có được.
Bản thân ông Hilgers cũng thừa nhận Zouski là của hiếm. "Tôi vô tình đấm ngã cậu ấy một lần trong lúc tập. Khi đứng dậy, cậu ấy khác hẳn. Đấm với lực kinh hoàng. Từ đó, tôi không bao giờ dám cố đấm ngã cậu ấy".
Hilgers từng dạy quyền Anh tại những nơi còn dị hơn cả ngôi trường đã bỏ hoang này. Ông còn nhớ giai đoạn làm việc tại một trung tâm không có bất kỳ hệ thống làm ấm nào. "Chúng tôi phải tự mình sống sót qua mùa đông. Khi ấy, người ai cũng có mùi dầu hỏa", ông hồi tưởng.
Sàn đấu của trung tâm thời điểm hiện tại được bao quanh bởi những tấm án ép, găng tay cùng những quả tạ nhỏ. Mũ bảo hộ, găng tay cũng được sử dụng lại. Những dụng cụ ở đây đều đã cũ. Dù vậy, có một nơi để tập luyện vẫn là điều quan trọng nhất.
"Nếu chúng tôi không tìm được nơi này, tôi chắc đã nghỉ", ông Hilgers thừa nhận. Hai anh em Evan và Will Stenerson đến tập khá muộn. Họ nhanh chóng vào việc và sẵn sàng học những kỹ thuật từ ông thầy của mình. Cách đây chưa lâu, Evan để thua sít sao trước nhà vô địch bang.
"Cậu bé kia đến chỗ cháu và nói cháu mới xứng đáng chiến thắng. Cậu ta sau đó đưa cho cháu chiếc đai", Evan chia sẻ về trận đấu của mình.
Will, 14 tuổi, thì sở hữu thành tích 7 thắng - 2 thua. Cậu em nhỏ nhất của cả hai là John, năm nay 9 tuổi, cũng đã ghi danh vào phòng tập. "Boxing giúp chúng cháu thêm tự tin", Will chia sẻ.
Hỗ trợ cho ông Hilgers lúc này là chàng trai trẻ Nick Maher, người có thể sẽ kế thừa phòng tập này trong tương lai. Maher cũng tạo được dấu ấn tại sân chơi nghiệp dư cùng với hai anh em của mình. Đại diện cho phòng Rapids, họ đã thắng nhiều giải khu vực và cả quốc gia.
"Maher là một HLV tốt nhưng cậu ấy vẫn còn nhiều việc phải làm nếu muốn theo công việc này", ông Hilgers cho hay.
Tuổi tác đã cao. Ông Hilges có thể sẽ rời phòng tập vào một ngày nào đó. Dù chưa sẵn sàng cho sự ra đi này nhưng Maher hứa với vị tiền bối sẽ duy trì phòng tập.
"Đây là nơi chúng tôi đã gắn bó. Nơi đây là một phòng tập nhỏ với không nhiều người tham gia nhưng lại là nơi nhào nặn ra những nhà vô địch".