Tiền vệ Thái Thị Thảo:
- Cảm xúc giành vé đi World Cup không thể diễn tả bằng lời, khoảnh khắc tiếng còi cất lên hết giờ, tất cả ôm lấy nhau để thưởng thức khoảnh khắc lịch sử đấy.
- Em là người cuối cùng ở lại Tây Ban Nha vì em bị Covid-19 sau cùng nên sẽ là người âm tính cuối cùng. Mình bị sau nên sẽ bình phục sau mọi người. Mọi người dần dần đi sang Ấn Độ hết, còn mình em với 1 anh phiên dịch. Ban huấn luyện đã tính toán cho em 2 anh em sẽ cùng âm tính và cùng bay sang Ấn Độ để sang cùng giúp sức cho toàn đội. Nhưng không ai biết trước là em lại âm tính trước, anh phiên dịch lại dương tính. Em rất hoang mang, em chỉ cần âm tính là sang với đội ngay. Em đã âm tính trước 1 ngày, nhưng vẫn đợi anh phiên dịch thêm, nhưng chờ thì anh phiên dịch vẫn dương tính. Ban huấn luyện gọi em là có đi một mình được không, vì đội đang rất cần người. Chuyến bay từ Tây Ban Nha về Ấn Độ không đơn giản, em phải bay từ Tây Ban Nha sang Pháp, nối chuyến tới Dubai rồi mới về Ấn Độ. Trong đầu em nghĩ mình chỉ cần âm tính thôi, là sẽ bay sang với đội. Các cô và anh phiên dịch chuẩn bị cho em tất cả các câu hỏi để hỏi. Em sang Pháp người ta cứ chỉ thẳng em ra cửa máy bay nhưng em chưa có vé máy bay. Chỉ còn 1 tiếng nữa bay nhưng em chưa lấy được vé, rất may và thuận lợi khi cuối cùng em lấy được vé. Về tới khách sạn thì em gặp bác Chung, vừa về tới bác bảo em nghỉ đi, rồi 13h trưa ra sân tập ngay. Nhưng bác Chung cũng động viên em là đừng lo lắng, ngày mai chỉ đá trận sau thôi.
- Em đặt mục tiêu cố gắng tập luyện rèn thể lực. Như bác Trần Quốc Tuấn đã nói, vấn đề thể lực và thể hình là vấn đề lớn nhất của bóng đá nữ. Em cố gắng tập luyện hơn nữa để có thể lực tốt để giành kết quả tốt nhất về cho bóng đá Việt Nam.
Tiền vệ Nguyễn Thị Tuyết Dung:
- Trước đây em nghĩ chỉ khi nào bóng đá Việt Nam, Tuyết Dung dự World Cup, em mới từ dã bóng đá.
- 7 năm trước, trước ngưỡng cửa World Cup 2015, em chưa được đá chính, được thay vào thôi. Đó là trận đấu em nhớ mãi đến ngày hôm nay, khoảnh khắc World Cup rất gần rồi, mà trận đầu tiên em thấy khán giả đến kín sân Thống Nhất, chị em em cảm thấy mọi người quan tâm và ủng hộ bóng đá nữ như thế nào. Nhưng mọi người cũng biết Việt Nam đã thua Thái Lan 1-2 và lỡ vé đi World Cup. Về mỗi người 1 phòng rất buồn, ngày hôm nay thắng Đài Bắc Trung Hoa, tất cả chạy đến ôm nhau, cả niềm vui và nước mắt. Trước trận đấu, tưởng chừng đội tuyển nữ Việt Nam phải bỏ giải, nhưng sau tất cả, tấm vé dự World Cup thật tuyệt vời đến với cả đội.
Niềm vui của ngày hôm nay: Sau bao nhiêu năm, tất cả cùng cố gắng, kết quả này thực sự đã đủ làm chị em mãn nguyện.
- Gặp Nhật Bản, Trung Quốc rất khó, khi đội tuyển nữ Việt Nam rất tự tin thắng Myanmar, nhưng tự tin thắng đậm cũng rất khó xảy ra, nhưng chị em vẫn rất tự tin cố gắng chiến đấu dù bất kể kết quả như thế nào. Từ khi tập luyện và thi đấu, chúng em luôn với tâm thể thi đấu hết mình, chơi hết sức, thể hiện tinh thần Việt Nam.
- Con mong bố mẹ luôn khỏe, ủng hộ con theo sự nghiệp bóng đá. Còn chuyện kia (chuyện lấy chồng - PV) bố mẹ cứ đợi ạ.
- Khi chơi ở sân chơi lớn nhất Thế giới, tuyển nữ Việt Nam có lần đầu tham dự. Nếu mong muốn được đối đầu thì em mong muốn đối đầu với tuyển Brazil.
Tiền đạo Phạm Hải Yến:
- Điều đầu tiên chia sẻ em gọi điện về gia đình bố mẹ, để gia đình chung vui với chúng em. Em chỉ kịp chào bố mẹ, bố mẹ đã gửi lời chúc mừng em và toàn đội trước. Bố mẹ ở nhà xem và cũng đã biết đội tuyển dành vé đi World Cup. Rất vui sướng khi mọi người biết đến thành tích của bọn em, lúc đó chỉ biết đón nhận niềm vui đó cùng gia đình thôi ạ.
- Sau khi giành vé dự World Cup, em đặt mục tiêu cho cá nhân mình. Để khi có cơ hội dự World Cup, thì em là một tiền đạo em muốn có một bàn thắng tại một kỳ World Cup.
Nguyễn Thị Thanh Nhã: So với thời điểm bây giờ thì chúng em đã thay đổi rất nhiều hơn các cô ngày xưa, ngày xưa các cô vất vả hơn, quần áo và đồ ăn thiếu hơn bọn em rất nhiều. Bóng đá nữ bây giờ được đầu tư và quan tâm nhiều hơn. Để có sự phát triển như hôm nay thì em cũng xin gửi lời cảm ơn mọi người. Chúng ta phải đánh đổi nhiều thế hệ để có chiến tích ngày hôm nay.
- Chúng em cùng nhau ăn Tết nhận được rất nhiều lời chúc từ quê nhà, hơn hết là bọn em nhận được tình cảm từ Đại sứ quán tại Ấn Độ. Các bác lãnh đạo cũng như các thầy cô ở ban huấn luyện rất chăm sóc cho bọn em, làm sao để bọn em có một cái Tết giống ở Việt Nam. Bọn em lúc đó rất vui, hôm đó hân hoan đón 1 cái Tết độc và lạ. Trong đêm giao thừa thì bọn em nhận được lời chúc từ bác Trần Quốc Tuấn, mọi người rất là lắng nghe lời chia sẻ của bác để bọn em thi đấu tốt nhất để về ăn Tết.
HLV Mai Đức Chung:
- Có những lúc tôi rất nản, các anh thử tưởng tượng xem, một sân bãi rộng như thế, mà chỉ có 3 vận động viên tập luyện, tôi cứ phải ngồi tìm tòi hàng tối, hàng đêm cho 3 VĐV đó tập luyện. Ra sân tập thì sân thì ướt, ban sáng, đêm thì rất lạnh, còn ban ngày thì nắng và nóng, cộng với tất cả hoàn cảnh làm tôi rất chán nản. Có những lúc tôi đề xuất với lãnh đạo, tôi xin bỏ cuộc 2 trận đầu đi, chấp nhận mỗi trận thua 0-3. Nhưng được sự động viên từ lãnh đạo VFF, anh Trần Quốc Tuấn (Quyền chủ tịch), dần dần mình thấy mới khó khăn thế này sao mình đã nản rồi? Tôi làm bóng đá bao nhiêu năm rồi nhưng chưa gặp trường hợp nào cam co như thế. Nhưng nhận được sự động viên từ lãnh đạo Liên đoàn và nhìn thấy đàn con rất thương. Mỗi buổi sáng tôi gõ cửa từng phòng một hỏi thăm "bác ơi con vẫn khỏe, bác ơi cháu rất khỏe", nhưng sao vẫn 2 vạch Covid? Những khó khăn này chưa thể bằng các đồng chí bộ đội.
- Chúng ta cũng làm đối phương ngạc nhiên, trong chuyến xe bus chở đội đi tập có 60 chỗ, chúng ta đếm trên đầu có 5-6 người đi tập: 3 VĐV, 3 thành viên ban huấn luyện. Dân Ấn Độ và các đội khác người ta cứ đứng nhìn, không hiểu đội Việt Nam này giấu bài hay như thế nào.
- Chúng tôi xin chia sẻ lại đấu pháp với Trung Quốc. Nếu chúng ta xếp toàn đội đá chính thức vào đá vs Trung Quốc sẽ đối diện vs chấn thương, thẻ, thể lực... thì sẽ không thể đá tiếp được. Nên chúng ta sẽ dùng đấu pháp giữ gìn quân số, cho 3 cầu thủ không bị Covid vào đá. Những VĐV mới khỏi Covid thì cho vào đá 10-15 phút để làm quen với cảm giác đá với bóng. Vì hơn 10 ngày các cầu thủ bị Covid chỉ tập luyện cơ tĩnh thôi, nên chúng ta dùng trận đấu với Trung Quốc để tập luyện. Chính Tuyết Dung làm bàn người ta đã ngỡ ngàng, sau đó TQ thay đội hình chính vào đá khác ngay.
- Đến bây giờ, các lãnh đạo của Bộ, Tổng cục và Liên đoàn, và bản thân tôi cũng vẫn còn nhiều trăn trở. Tôi chỉ mong muốn làm sao lực lượng bóng đá nữ của chúng ta đông đảo hơn để chúng tôi tuyển chọn thoải mái hơn. Chúng ta giờ có 6 CLB trong nước thi đấu thôi, không phải nhiều. Bây giờ chỉ ra ai ở các đội thì tôi đều nắm vững. Tôi mong rằng sẽ có nhiều em, nhiều cháu tham dự thi đấu bóng đá nhiều hơn, có nhiều cầu thủ cho bóng đá nữ. Và tôi trăn trở cho cuộc sống của các cháu. Không phải chỉ bóng đá nam, giờ bóng đá nữ của tôi cũng có thành tích rồi, cớ sao không được quan tâm. Và tôi mong sau khi giải nghệ, các cầu thủ nữ có cuộc sống ổn định, và mong muốn hơn nữa của tôi là các cháu có một gia đình hạnh phúc, đầm ấm.
- Mong muốn các nhà tài trợ và Liên đoàn có một cái chân đế vững chắc về đào tạo, để bóng đá nữ đi được lâu dài hơn.
Bạn nên quan tâm