Ngược dòng thời gian cách đây 12 năm, trong trận ra mắt tuyển Tây Ban Nha (gặp Romania tháng 11/2006), những người chứng kiến đã sớm nhận ra cái gì đó đặc biệt ở cầu thủ nhỏ con với đôi mắt sáng. Anh ta chạy không ngừng cả trận với sự khát khao, và nên có bàn thắng trong trận đấu đó sau 3 cú dứt điểm, đặc biệt là pha cắt kéo từ khoảng cách 5m.
Chỉ hơn một năm rưỡi sau, Silva đã trở thành nhân tố không thể thiếu của La Roja. Tại Euro 2008, HLV Luis Aragones đã tạo ra một đội bóng mang tính cách mạng, với Marcos Senna ở vị trí tiền vệ chốt chặn, Xavi "số 10", Andres Iniesta cùng Silva đóng vai trò "số 8" phía sau cặp tiền đạo Fernando Torres và David Villa.
Trong nhiều năm, David Silva luôn gắn bó với chiếc áo số 21.
Tây Ban Nha vô địch giải đấu đó, chấm dứt 44 năm không danh hiệu, đồng thời mở ra kỷ nguyên thống trị tuyệt đối. Tất nhiên, Silva vẫn là miếng ghép không thể thiếu, đặc biệt khi Vicente del Bosque, người thay thế Aragones, luôn dành sự ngưỡng mộ cho chàng trai sinh ra ở làng chài Arguineguin.
Vào năm 14 tuổi, Silva đã sớm bộc lộ tài năng tuyệt đỉnh. Và anh tới tham gia vào các cuộc sát hạch ở Real. Đó là khoảng những năm 2000, khi Del Bosque vẫn đang dẫn dắt Los Blancos. Ông tò mò đến mức luôn tới trung tâm đào tạo trẻ vào mỗi buổi chiều để theo dõi sự tiến triển của Silva.
Đáng tiếc là Real đã từ chối ký hợp đồng bởi cho rằng Silva quá nhỏ, để rồi không bao giờ có thể sở hữu anh ta dù rất nhiều lần cố gắng vào những năm sau. Riêng Del Bosque thì không tiếc nuối. Ông có anh trong 8 năm dài cầm quân ở La Roja.
Có những giai đoạn khó khăn, song Silva vẫn âm thầm nỗ lực để tìm lại vị trí ở đội hình chính.
Điều kỳ lạ là Del Bosque lại không trọng dụng Silva, người mà chính ông ca ngợi là "Messi của Tây Ban Nha", nhằm lấy chỗ cho bộ khung Barca để dễ dàng triển khai tiqui taca. Anh chỉ tìm lại chỗ đứng trong chiến dịch Euro 2012 trong vai trò "số 9 ảo" của hệ thống không tiền đạo.
Đó là giải đấu đỉnh cao của Silva, với 2 bàn thắng và 3 pha kiến tạo. Anh cũng là cầu thủ chơi hay nhất đêm chung kết gặp Italia, với bàn mở tỷ số bằng pha đánh đầu tạo nên chiến thắng 4-0.
Ở ngôi làng mà Silva sinh ra, người ta gọi anh là Phù thủy của Arguineguin. Đơn giản vì anh có thể làm mọi thứ, tạo ra vô số điều kỳ diệu với trái bóng. Xuất thân từ vị trí thủ môn nhưng vào một ngày, Silva tìm thấy niềm vui ở vị trí tiền vệ cánh, cố gắng mô phỏng kỹ năng đi bóng của thần tượng Michael Laudrup. Rồi từ đó, kỹ thuật, tầm nhìn và năng lượng vô biên giúp anh tỏa sáng ở bất cứ đâu, trong mọi vai trò khác nhau, từ tiền vệ trung tâm tới "số 9 ảo".
Silva vẫn có thể cống hiến thêm nhiều năm, nhưng anh quyết định dừng lại.
Cái tuổi 32 cũng không thể ngăn cản Silva, như phong độ đỉnh cao anh đã thể hiện ở mùa giải trước. Bất chấp mối lo ngại về sức khỏe của cậu con trai mới sinh, Silva vẫn có những đóng góp quan trọng trong chiến tích vô địch Premier League và League Cup của Man City.
Chỉ có điều, Silva nghĩ mình nên dừng lại để dành thời gian hơn cho gia đình. Và phép thuật với La Roja chính thức khép lại sau 12 năm, 125 trận (nhiều thứ 6 lịch sử) cùng 35 bàn thắng (nhiều thư 4).
Nhưng dĩ nhiên, hình ảnh về chàng David bé nhỏ sẽ còn sống mãi, với khoảnh khắc anh đeo băng đội trưởng lần đầu tiên trận gặp Macedonia ở vòng loại World Cup 2018, khi anh chơi trận thứ 100 tại Euro 2016, hay màn trình diễn siêu ấn tượng với cú đúp vào lưới Bỉ tại Riazor hoặc bàn thắng vào lưới Nga tại bán kết Euro 2008.
Tạm biệt Siva. Tạm biệt 12 năm ảo diệu cùng La Roja.