"Đó là những đêm đặc biệt ở Old Trafford, tràn ngập ánh sáng và MU trở nên nổi bật, khi đối mặt với những cầu thủ hàng đầu thế giới", Ole Gunnar Solskjaer, người hùng của trận chung kết 1998/1999, nói với sự tự hào trong ánh mắt trong buổi họp báo đầu tiên với cương vị HLV Quỷ đỏ.
Chưa đầy 5 tháng sau, cũng trong phòng họp báo, Solskjaer buồn rầu nói, "Europa League là nơi phù hợp cho MU", và rằng không có gì phải than thân trách phận bởi "kết quả không nói dối, khi có cơ hội, chúng tôi không biết cách nắm lấy".
Vào đầu tháng 3, sau những nỗ lực miệt mài, MU của Solskja đã lấp đầy khoảng cách 11 điểm thời điểm Jose Mourinho ra đi và có mặt trong tốp 4. Nhưng kể từ đó, họ bắt đầu tuột dốc, chỉ giành 8 điểm/8 trận để chấp nhận sự thật, sẽ vắng mặt tại giải đấu danh giá nhất châu Âu mùa tới.
Không có Champions League cho MU, để Solskjaer sống với niềm tự hào.
Nếu nhìn vào những gì các cầu thủ MU đã thể hiện trong 2 tháng qua, tuyên bố của Solskjaer hoàn toàn xác đáng. Họ không xứng đáng với bất cứ điều gì.
Như trước Huddersfield, đội bóng tệ nhất Premier League, tối Chủ nhật, họ chỉ có khả năng tạo ra một vài phút tưng bừng, trong khi phần lớn thời gian trông mệt mỏi và bế tắc. Để mọi thứ trở nên tệ hơn, hàng phòng ngự của MU tiếp tục mang đến tai ương. Nó có nghĩa 14 trận liên tiếp Quỷ đỏ không thể giữ sạch lưới, thành tích tồi nhất kể từ năm 1970.
Solskja đã rất thẳng thắn với thừa nhận MU của ông "không đủ tốt". Nhưng bình luận của cựu hậu vệ Gary Neville đi vào trọng tâm hơn, khi cho rằng "đây không phải một đội bóng, mà là tập hợp các cá nhân rời rạc với tinh thần yếu kém, giống như Tottenham trước khi được tiếp quản bởi Mauricio Pochettino".
Vì vậy, câu hỏi bao giờ MU có thể trở lại vị thế trước đây, để sẵn sàng cạnh tranh ở Premier League và Champions League khá vô nghĩa, thậm chí lố bịch, vào lúc này.
Solskja đã rất thẳng thắn với thừa nhận MU của ông "không đủ tốt".
Hãy xem, khoảng cách hiện tại của MU so với Liverpool là 28 điểm. Mà nên nhớ với 94 điểm, nhiều hơn số điểm mà Quỷ đỏ từng giành được mỗi mùa trong quá khứ, The Kop còn chưa chắc sẽ vô địch Premier League. Đội quân của Solskja cũng chỉ ghi được 65 bàn, rất khiêm tốn khi đặt cạnh 87 của Liverpool và 90 của Man City.
Đừng nói là săn lùng danh hiệu, ngay cả việc vào tốp 4 cũng là một nhiệm vụ khó khăn. Đây đã là lần thứ 4/6 mùa gần nhất, MU thất bại trong việc gia nhập nhóm 4 đội tốt nhất Premier League.
Điều đáng sợ nhất với MU hiện tại chính là việc, không có gì đảm bảo tương lai sẽ được cải thiện theo hướng tốt lên. Nếu nghĩ rằng chỉ cần vung tiền vào mùa hè, một đội hình hoàn hảo nhanh chóng được thiết lập, tất cả đã nhầm. Bởi nếu dễ dàng như vậy, hẳn Quỷ đỏ đã rất khác.
Alexis Sanchez, cầu thủ hưởng lương cao nhất lịch sử bóng đá Anh, đã chơi như một bóng ma.
Trong thời hậu Sir Alex, MU đã chi 772,6 triệu bảng, đồng thời trở thành CLB có quỹ lương cao thứ 3 thế giới với 337 triệu bảng mùa trước, để tăng cường lực lượng. Thế nhưng nỗ lực này là vô nghĩa.
Đêm Chủ nhật, Alexis Sanchez, cầu thủ hưởng lương cao nhất lịch sử bóng đá Anh, chơi như một bóng ma, giống như rất nhiều dịp được ra sân trước đó. Còn Paul Pogba, bản hợp đồng đắt giá nhất mọi thời đại, vẫn của bóng đá Anh, bên cạnh 2 khoảnh khắc đưa bóng vào khung gỗ là vô số lần mất bóng vô duyên. Romelu Lukaku và Fred, hai thương vụ cao giá thứ 2 và thứ 4 lịch sử MU, thậm chí không có mặt trên băng ghế dự bị.
Hoạt động mua sắm cầu thủ của MU thực sự khủng khiếp trong 6 năm qua. Gần như mọi ngôi sao được mua về đều không đáp ứng kỳ vọng. Một số chỉ tốt trong mùa đầu trước khi chìm nghỉm, và rất nhiều trở thành ứng viên trong danh sách hợp đồng tồi nhất lịch sử đội bóng.
Trên khu VIP của sân John Smith, Phó Chủ tịch điều hành Ed Woodward đã giữ gương mặt cau có suốt cả trận đấu. Hẳn ông đang tự hỏi, cần phải làm gì để ngăn chặn quá trình tầm thường hóa MU? Không dễ để tìm ra câu trả lời.