MU và Man City có một mối thù không đội trời chung. Hai đội bóng này càng có lý do để thù ghét nhau thêm nữa vào đầu năm 2018 bởi cái tên Alexis Sanchez.
Như đã biết, Pep Guardiola luôn muốn được tái ngộ cậu học trò cũ ở Barcelona và lên kế hoạch có anh ta từ mùa hè 2017. Arsenal đồng ý, với điều kiện Raheem Sterling đi theo chiều ngược lại. Man City khước từ đề nghị này, những sẵn lòng chi ra 60 triệu bảng. Arsenal gật đầu. Nhưng vào ngày 31/08, thương vụ sụp đổ. Sanchez và Man City lại phải đợi tới tháng Một.
Nhưng cuộc sống luôn chưa đựng những bất ngờ, nhất là khi bên cạnh bạn là một gã hàng xóm khó chịu. MU đột nhiên cũng nhảy vào ve vãn Sanchez. Họ đánh gục Arsenal với đề nghị trao đổi Henrikh Mkhitaryan và thuyết phục Sanchez với mức lương không tưởng: 600.000 bảng mỗi tuần, bao gồm 450.000 bảng lương cứng và bản quyền hình ảnh cùng các khoản thưởng thêm.
Trong nỗi thất vọng, Pep nói "chỉ muốn ký hợp đồng với những cầu thủ tử tế". Jose Mourinho lập tức phản pháo bằng những lời chua cay, rằng "nhiều khi người ta thèm muốn những quả cam ngon, nhưng không thể với tới vì nó ở trên cao, và sau đó nói tôi chỉ thích quả ở dưới".
Pep rất muốn Sanchez, nhưng Mourinho mới là người chiến thắng.
Sự hả hê của Mou (và MU) còn tăng cao khi 3 tháng sau, ở trận derby Manchester, Sanchez là tác giả của đường chuyền để Chris Smalling ghi bàn, hoàn thành cuộc lội ngược dòng không tưởng 3-2. Thất bại này kết thúc chuỗi 27 trận Premier League bất bại (cùng mạch 14 chiến thắng liên tiếp) trên sân nhà của Man City, đồng thời làm chậm lại ngày đăng quang của họ.
Việc không có Sanchez đã khiến kế hoạch của Pep bị đảo lộn. Ông miễn cưỡng chi ra 65 triệu bảng cho Riyad Mahrez, một cầu thủ có phẩm chất tương tự, vào mùa hè 2018. Nhưng vì Mahrez chỉ chơi bên phải, không phải cánh trái như Sanchez, đồng nghĩa với việc Sterling bị điều chuyển sang phía đối diện. Pep cũng buộc phải tin tưởng Sergio Aguero cùng một Gabriel Jesus sa sút phong độ ở vị trí trung phong, nơi mà ngôi sao người Chile đã bùng nổ trong thời gian cuối ở Arsenal.
Rồi thời gian trôi đi, cỗ máy của Pep dần đi vào ổn định. Mahrez đã tham gia vào 6 bàn thắng trong 5 trận gần nhất, Aguero tiếp tục là chân sút hàng đầu, Jesus đang ghi bàn trở lại còn Sterling có tổng số bàn thắng và kiến tạo là 12, nhiều nhất đội.
Giờ thì Man City đã trở lại và độc chiếm ngôi đầu, đồng thời cho thấy sức công phá mãnh liệt với 33 bàn sau 11 trận, hay 52 bàn ở mọi đấu trường, chỉ ít hơn PSG ở bình diện châu Âu. Và dĩ nhiên, không ai còn nhớ đến cái tên Sanchez. Hoặc nếu có, đó là câu chuyện cười khi nhìn sang người hàng xóm MU.
Nhưng hỡi ôi, sự kết hợp giữa Sanchez và MU lại không cho ra trái ngọt.
Thật trớ trêu, MU, chứ không phải Man City, mới là đội phải hứng chịu hậu quả nặng nề của vụ áp phe hồi tháng Một. Thật không thể hình dung người từng ghi 80 bàn chỉ trong 3 năm rưỡi tại Emirates lại mới có vỏn vẹn 4 bàn sau 28 lần ra sân trong màu áo Quỷ đỏ.
Dưới góc độ kinh tế, 42 tuần qua MU đã chi ra số tiền khổng lồ 18,9 triệu cho Sanchez, tương ứng 675.000 bảng cho mỗi lần ra sân và 4,725 triệu đổi lấy một bàn thắng.
Cuộc sống ảm đạm ở Old Trafford khiến tiền đạo 29 tuổi vô cùng thất vọng. Theo nguồn tin từ báo giới Anh, Sanchez nghĩ rằng đang bị đối xử bất công, và việc ký hợp đồng với anh chỉ đơn giản là kế hoạch phá bĩnh Pep của Mourinho, không xuất phát từ yếu tố chuyên môn.
Từ sự bối rối của Mourinho khi vẫn chưa tìm ra vị trí thích hợp cho Sanchez, tuyên bố của cầu thủ người Chile không phải không có cơ sở. Ông đã sử dụng Sanchez như một "số 10", cầu thủ chạy cánh phải rồi tiền đạo phải nhưng không có kết quả.
Trong khi đó, lại mua lấy sự bực bội của Anthony Martial và Marcus Rashford, hai cầu thủ không còn được ra sân thường xuyên. Mọi chuyện chỉ ổn hơn khi Mourinho quyết định loại bỏ Sanchez, đưa MU trở về định dạng cũ và Martial bùng nổ trở lại, qua đó giúp đội bóng ra khỏi cuộc khủng hoảng hồi cuối tháng 9.
Tuy nhiên, cuộc sống tiếp diễn với nhiều bất ngờ để không biết chắc giữa Mou và Pep, ai mới thắng ở vụ này.
Sanchez đã rơi ra khỏi kế hoạch A của Mourinho và chỉ chờ ngày rời khỏi địa ngục Old Trafford. Nhưng trong đêm tối, một tia sáng bất chợt lóe lên. Đó là đêm thứ Tư, chấn thương của Romelu Lukaku giúp Sanchez được đá chính, và ở vị trí trung phong.
Mặc dù không ghi bàn nhưng phải thừa nhận, ngôi sao 29 tuổi đã có màn trình diễn tốt trong 79 phút. Sự năng động trong di chuyển, kỹ năng giữ bóng và không ngại đột phá khiến hệ thống tấn công của MU trở nên tươi tắn, nhiều đột biến hơn. Đây có thể là lời giải cho sự bế tắc của Quỷ đỏ, sau khi chỉ có 19 bàn ở Premier League, ít nhất trong nhóm Big Six và thua cả Bournemouth.
Nếu Sanchez tiếp tục được tin tưởng và ra sân với vai trò này vào Chủ nhật, đó sẽ là sự kiện thú vị. Trong trường hợp ghi bàn vào lưới Man City, người hâm mộ MU cũng sẽ nhìn anh ta với con mắt khác, trìu mến hơn. Nó giống như việc họ không bao giờ xếp Michael Owen vào danh sách "số 7 thất bại", chỉ vì bàn thắng phút bù giờ giúp MU đánh bại Man xanh năm 2009.
Khi ấy, vết thương đã lành của Man City về thương vụ Sanchez lại tấy lên, một lần nữa. Và người ta rốt cuộc vẫn không thể biết, ai cười ai khóc trong cuộc tình tay ba này.