Như một trò hề. Bạn không bao giờ có thể hình dung được, trước một trận đấu quan trọng như chung kết Europa League, Maurizio Sarri lại hành xử theo cách chẳng giống ai.
Giữa buổi tập của Chelsea, ông bỏ ra giữa chừng với sự bực bội thấy rõ. Trên đường tiến vào đường hầm, như để giải phóng bớt cơn giận dữ, ông giật phăng chiếc mũ và ném nó đi. Rồi ông nhặt nó lên, chỉ để quật mạnh xuống đất thêm lần nữa, trước khi khiến chiếc mũ khốn khổ bắn ra xa bởi một cú đá khác.
Báo giới nói rằng Sarri điên tiết vì pha va chạm giữa Gonzalo Higuain và David Luiz trên sân tập, trong khi phát ngôn viên của Chelsea giải thích rằng, ông bực tức vì buổi tập mở bị cắt ngắn và không thể tiến hành các bài đá phạt cố định.
Sarri bực bội đá văng chiếc mũ trong buổi tập cuối cùng trước trận chung kết Europa League.
Dù bất cứ lý do gì, một bầu không khí u ám cũng phủ lên Chelsea. Các cầu thủ ngơ ngác, bối rối khi bị Sarri bỏ rơi, và họ sẽ bước vào trận đấu với Arsenal trong trạng thái hoang mang.
Theo Martin Keown, cựu hậu vệ Arsenal nay là bình luận của BT Sports, Sarri đã sai lầm. Ông ta hơi quá khích và để cảm xúc lấn át lý trí, nhất là trong bối cảnh nhạy cảm hiện tại.
Có lẽ Keown đã đúng. Sarri luôn quá bản năng và gặp vấn đề trong việc kiểm soát cảm xúc. Như sau thất bại trước Bournemouth hồi tháng 2, thay vì ngồi trên xe bus và lên tinh thần cho toàn đội, HLV người Italia về trước bằng xe riêng, bỏ mặc các học trò đang hết sức ủ dột. Đó là lý do trung vệ Antonio Ruediger bình luận, Sarri "quá thiên về cảm xúc".
Cũng phải thôi, nếu bạn biết rằng thú vui duy nhất ngoài bóng đá của Sarri là đọc những vần thơ, hay những thiên tiểu thuyết của Charles Bukowski. Mà Charles Bukowski là ai kia chứ? Đó là một gã nghiện rượu, luôn bi quan và viết về hiện thực xã hội trần trụi. Với một số, như Sarri, Bukowski là người hùng. Với số khác, ông ta là gã tâm thần, kẻ đồi bại.
Sarri luôn quá bản năng và gặp vấn đề trong việc kiểm soát cảm xúc.
Theo quan điểm của Bukowski, điều cần thiết trước tiên là sống cho chính mình và đừng cố nhào nặn bản thân theo các tiêu chuẩn xã hội, bởi nó vừa tốn thời gian, vừa không hiệu quả. Chỉ cần là chính mình, điều kỳ diệu sẽ xuất hiện.
Sarri luôn tâm niệm điều đó. Ông đã chơi bóng đá theo kiểu tài tử để rồi không thể đi vào con đường cầu thủ chuyên nghiệp. Không sao cả, ông trở thành nhân viên ngân hàng. Và lúc nhàn rỗi, đóng vai HLV cho những đội nghiệp dư, hay bán chuyên trong các ngôi làng buồn tẻ tại Figline Valdarno, thị trấn nơi ông sinh ra, và Faella, thị trấn nơi ông sống, ở vùng Tuscany.
Chính những năm tháng đó đã gọt giũa các kỹ năng huấn luyện để rồi một ngày, từ bỏ bộ vest cứng ngắc ở văn phòng để chuyển sang bộ đồ thể thao trên đường pitch. Và điều kỳ diệu, hay những câu chuyện cổ tích đã được viết ra, tại Empoli và Napoli.
Phải là chính mình, Sarri đã cố gắng với điều đó trong nhiều năm, kể cả khi đã chuyển sang Chelsea. Cho dù ông chủ Roman Abramovich yêu cầu mặc vest và đeo cà vạt, ông vẫn trung thành với bộ cánh thể thao nhàu nhĩ. Chỉ duy nhất lệch cấm hút thuốc chiến lược gia tuổi 60 buộc phải tuân thủ, và ông sẽ… nhai đót thuốc để xua tan cơn nghiện.
Sarri cũng gắn bó với triết lý của mình đến mức bảo thủ, ngay cả khi thất bại đến liên tiếp, ông vẫn không dao động. Các cầu thủ buộc phải tư duy, phải kiểm soát bóng và đáp ứng đòi hỏi nghiêm khắc về vị trí, về cường độ hoạt động. Nếu mọi thứ đi sai hướng, Sarri sẽ nói rằng, vấn đề không nằm ở triết lý, mà do các cầu thủ đắt giá đã không hiểu.
Không phải ai cũng tìm thấy sự quyến rũ ẩn sâu trong vẻ thô ráp của Sarri.
Tiếc thay thế giới này lại vận hành theo cách ngược lại, mặc định khiến con người phải chiến đấu liên tục hơn là tự do làm những gì mình thích, và nếu đi ngược đám đông, bạn sẽ bị tiêu diệt. Không phải ai cũng tìm thấy sự quyến rũ ẩn sâu trong vẻ thô ráp của Sarri, hay Bukowski.
Vì vậy, cách tiếp cận giáo điều, cùng những hành xử theo bản năng của Sarri, vốn rất xa lạ ở Premier League, trở thành chủ đề bị chế giễu, trong khi các camera luôn giám sát chặt chẽ dễ dàng cung cấp bằng chứng chống lại ông. Và các cầu thủ đã quen với sự cưng chiều, đương nhiên không dễ chịu với phương pháp làm việc cứng nhắc, mang tính áp đặt.
"Nếu tiếp tục theo cách này, Sarri sẽ sớm đào mồ chôn mình", Keown bình luận sau hành động của chiến lược gia 60 tuổi hôm thứ Ba. Tuyên bố này hoàn toàn phù hợp với những tin đồn gần đây về việc Chelsea sẽ sa thải Sarri.
Nhưng Sarri có quan tâm và thay đổi không? Đương nhiên là không. Giống Bukowski, Sarri quan niệm sống đúng với chính mình đã là một lợi thế để đối chọi với thế giới này. Và cho dù bất cứ điều gì xảy ra, ông vẫn là Sarri của vùng Tuscany, lập dị, ương bướng và ngây thơ.
Bạn nên quan tâm