Vô địch AFF Cup, tức "ao làng Đông Nam Á", có gì phải vui mừng đến vậy? Bạn không khó để bắt gặp câu nói mang tính mỉa mai như vậy trong những ngày cả nước mê đắm với chiến tích của thầy trò HLV Park Hang-seo.
Họ nói đúng. Bởi Đông Nam Á vốn bị coi là vùng trũng, là biên giới cuối cùng của thế giới bóng đá. Và AFF Cup chỉ mới được FIFA công nhận vào năm 2016 dù ra đời từ năm 1996. Còn trước đó, kể cả có trở thành nhà vô địch, điểm trên BXH FIFA của một đội bóng cũng không thay đổi. Nói cách khác, nó vô giá trị dưới góc độ quốc tế.
Tuy nhiên, tại sao ở đây chúng ta không tư duy theo hướng ngược lại? Tức là, làm thế nào Việt Nam có thể cải thiện vị thế của mình khi ngảy cả giải đấu "ao làng" cũng không chiến thắng?
Chức vô địch AFF Cup 2018 là bước ngoặt, cũng là điểm tựa để Việt Nam vươn ra biển lớn.
Nên nhớ rằng trước khi đội quân của HLV Park Hang-seo đăng quang tối 15/12, "Những ngôi sao Vàng" chỉ một lần lấp lánh năm 2008. Thậm chí chúng ta cũng chỉ 2 lần đặt chân vào chung kết, ít hơn cả Malaysia và Indonesia.
Phải thừa nhận rằng, mặc dù là đất nước yêu bóng đá nhưng nền bóng đá Việt Nam không hề tốt, từ cơ sở hạ tầng, chiến lược phát triển, sự đầu tư đến tính chuyên nghiệp. Có một thời gian, người hâm mộ đã phải quay lưng với bóng đá nước nhà sau quá nhiều bê bối, như làm độ, dàn xếp tỷ số, bạo lực và những trò hề ở VFF hay lãnh đạo CLB.
Vì vậy, hoàn toàn có lý do để ăn mừng với chiến tích của tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2018. Đó là thành công không hề dễ dàng, đồng thời là sự xác tín cho nỗ lực đi lên, dù chậm chạp, của cả bóng đá.
Điều quan trọng, chức vô địch AFF Cup mang lại sự tự tin.
Ở một đất nước phát cuồng vì bóng đá như Việt Nam, người hâm mộ cũng rất tham lam và hay đòi hỏi. Họ luôn đặt ra mức kỳ vọng cao, vượt quá khả năng thực tế của đội tuyển.
Đành rằng sự khát khao và tham vọng là nền tảng để chinh phục đỉnh cao, nhưng trước khi mơ mộng xa xôi, trước hết cần đạt những mục tiêu vừa sức. Nó có thể nhỏ vào bây giờ, nhưng sẽ dẫn đến thành công lớn ở ngày mai. Điều quan trọng, nó mang lại sự tự tin.
Như đã thấy ở trận giao hữu với CHDCND Triều Tiên, đội tuyển 8 năm trước từng dự World Cup, đội quân của HLV Park Hang-seo thi đấu với sự tự tin chưa từng có.
Mặc dù đội hình mang tính thử nghiệm và còn tồn đọng rất nhiều vấn đề, như kỹ năng dứt điểm hay vị trí mà Đình Trọng để lại còn nhiều lo lắng, song "Những ngôi sao Vàng" vẫn có thể thiết lập thế trận tương đối tốt. Không có một chút nào sợ hãi ở họ, mà chỉ thấy sự quyết tâm để liên tục đẩy bóng lên phía trước mỗi khi có thể. Họ thực sự đã chơi như những nhà vô địch.
Tuyển Việt Nam thực sự đã chơi như những nhà vô địch.
Trước một đối thủ kinh nghiệm và cao lớn, song các tuyển thủ của chúng ta vẫn thoải mái trong tranh cướp, phối hợp và di chuyển. Nếu như kết thúc tốt hơn, hoặc may mắn hơn, lẽ ra tối thứ Ba ở Mỹ Đình sẽ ghi dấu một chiến thắng nữa của Việt Nam.
Thật tuyệt khi thầy trò Park Hang-seo sẽ mang theo sự tự tin ấy đến Asian Cup 2019. Ở đó, chúng ta không được đánh giá cao. Theo nhà cái PaddyPower, tỷ lệ vô địch của Việt Nam là 325/1, đứng thứ 19/24 đội, kém cả Thái Lan (75/1) và Triều Tiên (150/1).
Nhưng chẳng phải ở VCK U23 châu Á, rồi ASIAD 2018, Việt Nam cũng bị đánh giá rất thấp đó sao? Nhưng với sự tự tin và tinh thần quả cảm, chúng ta đã tiến rất xa. Hơn nữa vào bây giờ, Việt Nam là tân vô địch Đông Nam Á, rũ bỏ tâm lý mặc cảm của một đội nhược tiểu và xung trận với trạng thái tinh thần cao nhất.
Chỉ cần tự tin và dám ước mơ, bất cứ điều gì cũng có thể. Và khi đội tuyển thoát khỏi tư duy ao làng, người hâm mộ cũng vậy. Từ đó, chúng ta mới thực sự bứt khỏi ao làng Đông Nam Á và vươn đến những đỉnh cao mới, chói lọi hơn.
Bạn nên quan tâm