Ở Suning, khi nội dung cuộc trò chuyện có liên quan đến quê nhà, Huanfeng đã kể cho SofM một bí mật. “Nhà tôi chỉ cách Việt Nam có đúng một con sông thôi đấy”.
SofM ban đầu không dám tin điều ấy là sự thật. Chả có lẽ lại gần nhau thế?
Con sông mà Huanfeng nhắc đến là Sông Ka Long. Khúc 60 km ở hạ lưu con sông này trở thành biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc. Phía đông là một thành phố nhỏ, đối diện thành phố Móng Cái của Việt Nam.
Thành phố nhỏ ấy là Đông Hưng, nơi Huanfeng lớn lên. Thời còn đi học, cứ mỗi khi đi ra cổng trường, Huanfeng có thể nhìn thấy nhóm người Việt Nam đem bán đủ mọi thứ trong gian hàng của họ, từ đồ gia dụng cho đến quần áo.
Phía nam cảng Đông Hưng thậm chí còn có nhiều người Việt buôn bán hơn. Vì vị trí địa lý như thế, trường cũ của Huanfeng còn dạy cả tiếng Việt cho học sinh.
“Cảm giác chỉ đi vài bước là sang đến Việt Nam rồi ấy”, Huanfeng nói với SofM.
Nhưng cũng chỉ biết vậy chứ Huanfeng không có ý định sang Móng Cái. Thành phố đầu tiên cậu tới khi rời Đông Hưng là Ngân Xuyên. Năm 2016, Huanfeng bắt đầu bước những bước đầu tiên trên chặng đường trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trước đó Huanfeng đã gửi đơn xin việc đến rất nhiều tổ chức Esports khác nhau. Cậu ghi rõ tuổi, máy chủ đang chơi, mức xếp hạng và lý do muốn theo chuyên nghiệp. Một vài nơi trả lời Huanfeng rằng, “xếp hạng của cậu quá thấp, cố gắng thêm đi”. Số khác chẳng thèm đáp lại đơn xin việc của Huanfeng.
Lo lắng, ai cũng vậy thôi nếu rơi vào hoàn cảnh tương tự Huanfeng. “Tôi bị stress, thực sự stress trong quãng thời gian ấy”, cậu kể lại.
Nhưng một thời gian sau, ai đó đã tìm ra Huanfeng. Người này đại diện cho một tổ chức ở thành phố Ngân Xuyên. Họ có một quán nét và mong muốn xây dựng một đội tuyển chuyên nghiệp LMHT. Mức lương ban đầu được đưa ra là 3000 NDT/tháng, tương đương khoảng 10 triệu VNĐ.
Huanfeng không suy nghĩ nhiều, cậu đồng ý ngay.
Trước khi ra đi, người bố nói: “Đã đi thì phải nên cơm nên cháo. Nếu không, về đây mà nhập ngũ”.
Lúc mới đến Ngân Xuyên, Huanfeng bị nhét vào trong một căn nhà tồi tàn hơn cả nhà mình. Như mấy căn ổ chuột ở ngoại ô thành phố.
“Giá phòng khoảng 1000 yuan/tháng nhưng vòi hoa sen đã hỏng từ lúc nào không hay. Tôi không có chỗ để tự giặt quần áo nên cách duy nhất là mang một đống sang nhà chủ xin giặt nhờ”, Huanfeng kể lại.
Vòng lặp hàng ngày của Huanfeng bắt đầu lúc 10h00 sáng. Lịch trình sinh hoạt sau đấy chỉ xoay quanh LMHT. Cậu chơi từ 10h00 sáng hôm nay đến đến rạng sáng hôm sau, khoảng 5h00, 6h00 mới đi ngủ. Nghĩa là khoảng thời gian dành cho LMHT của Huanfeng lên đến gần 18 tiếng.
Đồng đội của Huanfeng, đứa nào chưa có máy riêng thì phải lập một tài khoản ở quán nét của chủ để tập luyện. Nếu đói, cả lũ tự túc gọi đồ ăn và trả tiền. Thi thoảng nhân dịp đặc biệt, ông chủ sẽ cho cả lũ ăn nhờ tại nhà riêng. Những bữa ăn cải thiện đó do chính tay bố mẹ của ông chủ nấu.
Huanfeng chơi cho đội nét cỏ ấy một năm. “Những gì tôi có được trong khoảng thời gian đó chỉ là trải nghiệm. Tôi cảm thấy bản thân không phát triển được gì nhiều”. Cậu cảm thấy đã phí mất một năm chuyên nghiệp.
Huanfeng tiết kiệm được 10.000 NDT (khoảng 34 triệu VNĐ) trước khi rời khỏi đội nét cỏ ấy. Trên đường đi về, cậu phải tiêu mất 2000 NDT. Thế nên tính tổng ra một năm trời Huanfeng chỉ kiếm được đúng 8000 NDT (khoảng 27 triệu).
“Mọi người nghĩ xem, tình cảnh của tôi có đau đớn không cơ chứ?”, Huanfeng nhớ lại lần đầu rời nhà để theo đuổi ước mơ. Hành trình ấy kết thúc trong vội vã, rõ ràng không được như mong đợi ban đầu của cậu. May thay khi về nhà, bố không bắt cậu đi nhập ngũ ngay. Ông chấp nhận cho con trai mình thêm cơ hội.
Một thời gian ngắn sau đó, Huanfeng lại xách túi lên và đi. Lần này cậu sẽ đến với WuDu (team trẻ của Snake Esports), ở Trùng Khánh.
“Thời tiết lúc đó khắc nghiệt lắm, nóng nực, khó chịu”, Huanfeng nhớ lại.
Huanfeng không nhớ rõ chính xác thời điểm cậu cứ ra đi rồi lại trở về nhà. Chỉ biết rằng lúc ấy thời tiết không ủng hộ.
Năm 2018, lần đầu tiên sân chơi LDL xuất hiện. Cả Trung Quốc được chia thành 4 khu vực, gắn liền với 4 thành phố lớn, là Nam Kinh, Thâm Quyến, Trùng Khánh và Bắc Kinh. Trước khi giải đấu bắt đầu, BTC cho chạy chiến dịch vòng loại. Các đội tuyển bán chuyên nếu muốn tham gia thì phải vượt qua được thử thách đầu tiên ấy.
Tháng 5/2018, với những đồng đội ở WuDu, Huanfeng giành được vé dự LDL. Đội tuyển này sau đó giành được vị trí thứ 3 chung cuộc khu vực Trùng Khánh.
Đúng ra với vị trí ấy, WuDu sẽ giành quyền vào chơi vòng chung kết. Nhưng vì không tham dự mùa xuân nên WuDu không đủ điểm. Với đội ngũ quản lý, đây được xem là một thất bại. Vì đơn giản không được dự playoffs thì họ sẽ không có thêm tiền để nuôi tuyển thủ.
Một quyết định phải được đưa ra để ngăn đội tuyển phá sản.
Không lâu sau khi chiến dịch vòng bảng kết thúc, quản lý của WuDu loại Huanfeng và một tuyển thủ khác khỏi đội.
Chỉ mới vài ngày trước thôi, Huanfeng cảm thấy rằng trình độ của mình còn thấp. Cậu muốn cố gắng leo xếp hạng hơn nữa để trau dồi, cũng như chứng tỏ bản thân. Vào ngày bị đuổi khỏi đội, Huanfeng vừa cán mốc Thách Đấu ở máy chủ Hàn Quốc. Cậu chưa kịp đem khoe với mọi người thì nhận tin sét đánh.
Lúc nghe tin mình bị đuổi, tim của Huanfeng đập rất nhanh. Những cảm xúc tiêu cực, khó lý giải bủa vây lấy chàng trai sinh năm 2001. Huanfeng hỏi quản lý tại sao, để rồi nhận được câu trả lời: “Chúng tôi muốn cậu tìm đến bến đỗ, đội tuyển tốt hơn”. Ngoài câu đó ra, quản lý không nói gì thêm với Huanfeng. Chính Huanfeng cũng chẳng đủ bình tĩnh để hỏi thêm.
Huanfeng và người đồng nghiệp đen đủi kia rời khỏi gaming house mà không thông báo cho ai biết. Vài ngày sau, các thành viên còn lại của WuDu trở về sau kỳ nghỉ. Lúc ấy họ mới nhận ra đội đã thiếu mất 2 người.
“Trong tương lai, đừng trách nếu ta hủy diệt các ngươi ở LPL”, Huanfeng tự nhủ. Sau này, cậu thừa nhận rằng mình quá trẻ con và xấu hổ khi kể với người khác chuyện đó.
Vậy là từ năm 2016 đến 2018, từ Đông Hưng đến Ngân Xuyên rồi Trùng Khánh, Huanfeng đã phí mất 2 năm mà chưa đạt được thành công gì đáng kể.
Từ một độ tuyển net cỏ cho đến LDL ư? Huanfeng chưa bao giờ coi đó là một bước tiến. Trong thâm tâm cậu chỉ quan tâm rằng mình đã làm tốt hay chưa tốt.
Hè năm 2018, giải đấu LDL khu vực Trùng Khánh có rất nhiều tuyển thủ đặc biệt tham dự. Có người từng chơi ở LPL, CKTG, có những ngôi sao trẻ tỏa sáng rực rỡ ở LPL trong năm tiếp theo. Nhưng Huanfeng không để ý nhiều đến những tuyển thủ này cho lắm.
Sau này khi gia nhập IGY, có người nói thẳng vào mặt Huanfeng rằng: Sao cái đó mà cậu cũng không biết? Cậu kiêu ngạo thế à?
Giờ, trở về thời điểm tháng 8/2017. Nhắc lại là hồi ấy Huanfeng tự xin nghỉ chứ không bị đuổi như ở Wudu.
Sau khi đến một vài thành phố, chơi một số giải lớn nhỏ, Huanfeng cùng đội giành được suất tham dự giải LDL mùa xuân 2018.
Để ăn mừng chiến tích này, ông chủ chuyển gaming house đến một biệt thự. Huanfeng rất vui vì được thoát khỏi căn hộ tồi tàn, không có vòi hoa sen và chỗ giặt quần áo kia. Thực tế, cậu nhóc lúc ấy chẳng biết LDL là gì. Sự quan tâm số một của cậu là cuộc sống bắt đầu tốt lên một chút và mình vẫn còn cơ hội thi đấu.
Một cựu tuyển thủ LPL gia nhập đội không lâu sau đó. Người này cho lũ nhóc Huanfeng thấy sự khác biệt giữa LPL và LDL. “Cậu chưa thể thi đấu ở LPL đâu”, người mới đến nói cho Huanfeng nghe. “Chỉ một số lượng nhỏ tuyển thủ trên thế giới này đủ trình chơi ở giải đấu đó. Cậu có tài năng gì mà lên được đấy chứ?”.
Người cựu tuyển thủ kia không xem thường lũ nhóc, đó là một câu nói thách. Nó khiến Huanfeng bắt đầu cảm thấy tò mò và băn khoăn về giải đấu lớn nhất Trung Quốc. Với việc đã giành được một suất đánh LDL, Huanfeng cho rằng mình đã tiến được một bước. Trong tương lai, cậu sẽ vươn tới LPL.
Nhưng kế hoạch đi từ giải đấu thấp đến cao cùng đội nét cỏ đổ bể không lâu sau đó. Một hôm khi hội Huanfeng đang nghỉ giải lao, nhân viên hậu cần đội tiết lộ cho cả bọn một tin động trời. Hóa ra ông chủ đã bán suất đánh LDL để đổi lấy một môi trường luyện tập và thi đấu tốt hơn.
Một số đứa cảm thấy rất bối rối khi nghe nhân viên hậu cần kia kể. Không dự LDL nhưng chúng nó nhận được mức đãi ngộ tốt hơn trước, thế nên chẳng biết phải buồn hay vui.
Với Huanfeng, cảm xúc của cậu khi ấy chỉ có một, đó là tức giận. Cậu cảm thấy mình không thể ở lại được nữa vì suất đánh LDL kia quan trọng hơn cái biệt thự to lớn này rất nhiều. Để xin nghỉ, cậu nhờ bố bịa ra một lý do nào đấy buộc phải về nhà.
Cuối năm 2017, Huanfeng lên đường rời Ngân Xuyên. Ông chủ đích thân đưa cậu ra ga.
Ở đó, ông rút khoảng 2000 NDT tiền mặt (khoảng 7 triệu VNĐ) đưa cho Huanfeng và nói: “Số tiền này coi như tôi cho cậu về quê ăn Tết đi”.
“Nếu không có chuyện xảy ra với suất đánh LDL, nếu ông ấy nói cho chúng tôi sự thật thì tôi đã không ra đi. Thật tình thì ông ấy là một người tốt”, Huanfeng kể lại.
Tuyết bắt đầu rơi vào tháng 10 ở Ngân Xuyên.
10 ngày đầu tiên của tháng 10/2017, lượng tuyết rơi ở thành phố này vượt ngưỡng kỷ lục năm 1961. Khoảng 2 tháng sau, tuyết còn rơi dày đặc hơn.
Một hôm khi gần trưa, Huanfeng vừa tỉnh dậy thì nghe tiếng gọi, “ra đây xem này, ngoài trời tuyết đang rơi”.
Huanfeng chạy ra ngoài ban công, nhìn từ tầng 6 xuống. Công viên trước mặt lúc đó đã được phủ một màu trắng mướt. Tuyết rơi nhiều đến mức, nó tạo ra một lớp dày trước thời điểm cả nhóm chuyển đến biệt thự. Sau khi chuyển đến biệt thự, lớp tuyết đó vẫn tại vị. Cảm giác nó không bị tan chảy một chút nào.
Huanfeng và đồng đội chạy nhanh xuống tầng trệt. Cả bọn lao ra sân chơi dưới tuyết, chụp rất nhiều ảnh rồi đi ăn trưa cùng nhau.
Tuyết là một thứ gì đó rất thơ mộng với Huanfeng. Khi đưa ánh mắt đầy tò mò của mình nhìn cả thế giới bị phủ trong tuyết, cậu cảm nhận được cái lạnh thấu xương, đổi lại là vẻ đẹp hệt như trong những bộ phim từng xem. “Hóa ra tuyết ngoài đời cũng giống trong TV”.
Đó là lần đầu tiên Huanfeng nhìn thấy tuyết rơi.
Vào ngày cuối cùng của năm 2018, Huanfeng mau chóng dọn dẹp đồ đạc để lên đường tới Thượng Hải. Từ hồi bị WuDu thải loại, cậu phải ngồi nhà chờ đợi cơ hội mới trong suốt 3 tháng trời.
IGY là một đội tuyển mới. BHL tập trung xây dựng lối chơi xung quanh Leyan, người đi rừng có vai trò quan trọng nhất của họ vào thời điểm bấy giờ. Trong bối cảnh cả đội cần thêm những tài năng ở vị trí khác, Leyan nghĩ đến Huanfeng.
Hồi đấy chính Leyan là người đưa Huanfeng từ đội net cỏ đến Wudu. Một năm sau, Leyan lại muốn sát cánh cùng cậu bạn này thêm một lần nữa.
Ở IGY, Huanfeng gặp quản lý GuoKui lần đầu.
Mùa xuân năm ấy thành tích của IGY ở vòng bảng không quá tệ, 17-7, nhưng họ bị loại bởi BLGJ ở tứ kết. Sau trận thua, GuoKui muốn từ bỏ Esports, về nhà tự kinh doanh. Nhưng cho đến cuối, vị quản lý này vẫn quyết định ở lại vì lũ trẻ.
Trước khi chiến dịch mùa hè bắt đầu, GuoKui kéo cả lũ vào một căn phòng nhỏ để nói cho chúng trong tương lai, cả đội cần phải làm gì. GuoKui cũng nhắc đến kinh nghiệm của ông với LMHT, về những ý tưởng mới. Hôm ấy, nhóm Huanfeng được mở mang rất nhiều.
“Tôi nói với tất cả, rằng ai trong số chúng ta cũng đã hi sinh quá nhiều tuổi trẻ của mình cho trò chơi này. Tôi có thể nhìn thấy những sự hi sinh ấy qua mắt chúng. Nhưng mà một khi đã lựa chọn con đường này thì cả lũ phải đi đến cùng”, GuoKui kể lại.
Mùa xuân, IGY xây dựng đội hình, đào tạo các tuyển thủ trẻ theo kiểu “quân sự hóa”. Luật lệ đề ra rất chặt để các tuyển thủ trẻ nghe lời. Nhưng vào mùa hè, GuoKui muốn thay đổi bầu không khí một chút.
“Tôi muốn truyền lửa cho lũ trẻ. Tôi muốn chúng hiểu rằng đi chuyên nghiệp không phải vì HLV, không phải vì ban quản lý, tổ chức hay fan hâm mộ. Chúng nó đi chuyên nghiệp vì chính chúng nó, và kẻ thù lớn nhất chính là bản thân mà thôi”.
Hè năm ấy GuoKui giúp các tuyển thủ tự đặt ra mục tiêu riêng cho bản thân. Ông quản lý đội theo kiểu sẵn sàng quan tâm đến từng cá nhân. GuoKui khuyên các tuyển thủ của mình đọc sách để cải thiện khả năng giao tiếp và trau dồi thêm giá trị bản thân.
Khi có thời gian rảnh, GuoKui đưa cả đội đi ra trung tâm thành phố chơi. Lúc ấy phong trào “escape room” đang nở rộ ở Thượng Hải. Lần nọ, cả đội IGY đi vào căn phòng ma. Vừa bước vào phát cả lũ bị dọa cho hồn bay phách lạc.
HLV cho rằng đưa tuyển thủ vào nơi tối tăm, đáng sợ như thế không tốt. Sự thật là quá nửa đội lúc ấy không muốn tiếp tục nữa. Nhưng GuoKui nói:
“Không sao cả, đây là trò chơi đề cao tính đồng đội. Hãy đặt niềm tin vào người khác và tiếp tục tiến lên. Chúng ta sẽ làm được”.
Nhờ tài dẫn dắt của GuoKui, không một tuyển thủ nào bị bỏ lại trong căn phòng đáng sợ ấy.
Xạ thủ là vị trí mà người chơi luôn phải thật ổn định ở bất kỳ thời điểm nào trong trận đấu. Để làm được điều ấy, các tuyển thủ không còn cách nào khác ngoài luyện tập.
Cũng may, theo GuoKui, Huanfeng là chàng trai “tập luyện chăm chỉ nhất bọn, không ai sánh bằng”.
Mùa hè năm 2019, Huanfeng thường xuyên chơi LMHT đến 6h00 sáng. Vào kỳ nghỉ, cậu cũng không tha thiết ra ngoài cho lắm.
“Nhiều lúc tôi đề nghị đưa cả lũ ra ngoài ăn tối, nhưng Huanfeng không muốn. Nhóc ấy bảo là dạo gần đây, cảm giác, kỹ thuật chơi không tốt. Trong bối cảnh giải đấu sắp trở lại, Huanfeng muốn ở gaming house để tiếp tục tập luyện”, ông GuoKui kể lại.
“Huanfeng ở nhà để chơi một hoặc 2 trận xếp hạng nữa. Nhóc ấy bảo mọi người cứ đi ăn tự nhiên, nhớ mang về một túi đồ ăn nhỏ là được”.
Vào ngày 5/8/2019, Invictus Gaming thông báo rằng tài năng trẻ Leyan được đôn lên đội một. Leyan có trận ra mắt ở LPL rồi cùng những TheShy, Ning, Rookie tham dự CKTG 2019. Thông tin này có tác động đến Huanfeng rất lớn. Là một người bạn, đồng đội từ WuDu cho đến IGY, Huanfeng cảm thấy khá ghen tị.
“Khi hay tin Leyan được lên đội một, Huanfeng nói, ‘Được rồi, tôi sẽ đuổi kịp Leyan. Tôi sẽ carry cậu ấy, không thể để cậu ấy carry mãi được’”, ông GuoKui kể lại.
Sau lời tuyên bố ấy, cậu nhóc trình bày mong muốn được giúp đội giành chiến thắng nhiều hơn, đề nghị đội thử chơi xoay quanh xạ thủ ở trận đấu sắp tới. Huanfeng nói cậu đủ sức carry. Những lời này khiến GuoKui cảm thấy có chút lay động.
Vào ngày 8/9/2019, với thành tích 18-6, IGY đứng thứ 2 trong tổng số 25 đội, giành được quyền chơi vòng playoffs.
14 ngày sau, trong trận chung kết, IGY đánh bại EDGY với tỉ số 3-1. 5 đứa trẻ lao vào nhau ăn mừng và tự hào nâng cao chiếc cúp vô địch.
Cảnh tượng này khiến GuoKui, lúc đó đang đứng dưới sân khấu, rơm rớm nước mắt.
Mùa xuân năm nấy, người đi đường trên, 705, bị stress nặng. Đến mức 705 chỉ muốn mua một tấm vé máy bay, trốn đi và không bao giờ quay trở lại nữa. Sang hè, đến lượt Forge rơi vào cảnh tương tự. Sau trận đấu Bo3 đầu tiên, Forge rút vào phía đằng sau sân khấu rồi òa khóc vì những sai lầm đã mắc phải. Cậu nhóc nói rằng mình không thể chịu đựng thêm được nữa.
Những ký ức trên ùa về đúng thời điểm IGY thay nhau cầm trên tay chiếc cúp vô địch.
“Không ai trong đội hoàn hảo cả. Đứa nào cũng nghi ngờ và cảm thấy áp lực. Thế nên khi chúng giành chiến thắng, mọi thứ như vỡ òa. Chúng vô cùng xứng đáng với chức vô địch ấy”, GuoKui kể lại.
Huanfeng vẫn hơi nhát nên chẳng dám ăn mừng sung như đồng đội. Cậu chỉ nở một nụ cười rồi tự nhủ: “Mình cuối cùng đã hoàn thành xong bước đầu”.
Bạn nên quan tâm